TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 115: Thần thức Trúc Cơ (2)

Sau đó nhìn về phía độ hảo cảm của Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh.

Hắn bình tĩnh lại.

Độ hảo cảm của thê thiếp có một đoạn thời gian rất dài không tăng thêm, tuy nói độ hảo cảm của hai nàng đều đạt tới cực hạn của mình, nhưng mấy ngày nay mỗi ngày hắn đều dành ra thời gian cố định bồi dưỡng, có khi còn đến trong tiểu viện giải sầu.

"Đây là bình cảnh sao..."

Hắn suy ngẫm.

Độ hảo cảm của thê tử không tăng, dù sao cũng đã là cực hạn ngân sắc, bước lột xác tiếp theo sợ là rất khó.

Mà Bạch Ngọc Dĩnh vẫn chỉ là giao diện ảo bình thường.

Lần trước hắn đưa ra hứa hẹn cũng chỉ khiến cho nó tăng lên cực hạn bình thường.

Suy nghĩ cẩn thận, Thẩm Bình ôn nhu mở miệng nói, "Vân nhi, Dĩnh nhi, các nàng đã lâu không đi phường thị nhỉ, qua vài ngày vi phu dẫn các nàng đi dạo một chút, như thế nào?”

Bạch Ngọc Dĩnh vừa nghe, lập tức hưng phấn liên tục gật đầu, trong mắt tràn ngập chờ mong, "Hắc hắc, phu quân, thật sự có thể đi sao?”

Vương Vân cũng lộ ra ý mong muốn, nhưng rất nhanh đã lo lắng nói, "Nghe Phùng đan sư nói bây giờ phường thị rất loạn, phu quân dẫn chúng ta đi ra ngoài có nhiều bất tiện, nếu gặp phải nguy hiểm, chúng ta sẽ liên lụy phu quân.”

Lạc Thanh nhắm mắt lại, nàng không có hứng thú với gì cả.

“Không sao, vi phu sẽ bảo vệ các nàng!”

Giọng nói của hắn tràn đầy tự tin.

Chỉ cần không đụng phải tu sĩ Trúc Cơ ở phường thị, bằng vào khách khanh mộc bài, không có ai có thể đả thương được hắn, huống hồ theo trình đô phù đạo càng ngày càng tăng, hắn nắm chắc vào mấy ngày còn lại, chế tác ra phù chú công kích cấp hai đơn giản tương đối dễ dàng.

......

Ngày hôm sau.

Vừa đẩy cửa sổ gỗ ra.

Tiếng chuông trong trẻo truyền vào bên tai.

Trần Dĩnh đã vọt tới, cười lạnh nói, "Thẩm phù sư, mị thái của đạo lữ ngươi ngày càng mạnh, làm vậy chẳng khác gì dẫn lửa thiêu thân, nếu không giải quyết, vậy sẽ không thể nào xoay chuyển được đâu.”

Thẩm Bình hứng thú nhìn xuống yêu nữ này, hắn mấy lần không để ý tới đối phương, xem ra nàng đã nóng lòng, không che dấu nữa.

"Chuyện của đạo lữ tại hạ, không làm phiền Trần đạo hữu phí tâm."

"Hừ, lạnh lùng vô tình."

Thẩm Bình cười ha hả, cũng không ra vẻ lễ phép với nàng nữa, "Trần đạo hữu, nếu thật sự quan tâm đến đạo lữ của tại hạ, không bằng chúng ta giao dịch, thế nào?”

Trần Dĩnh nghi hoặc nói, "Giao dịch gì?”

Khóe miệng Thẩm Bình khẽ nhúc nhích.

Sắc măt Trần Dĩnh đột nhiên biến đổi, nhìn chằm chằm Thẩm Bình, "Hử, làm sao ngươi biết, toàn bộ phường thị đều không có ghi chép về vấn đề này, cho dù là Chân Bảo Các có, lấy thân phận tu vi của ngươi ..."

Nói được một nửa, giọng nói của nàng đột nhiên dừng lại.

Đôi mắt mở to lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Khách khanh mộc bài của Chân Bảo Các!

Thẩm Bình cười nhạt nói, "Trần đạo hữu, thu lại tâm tư không nên có của ngươi đi, ngươi hẳn cũng biết, công pháp giải quyết đạo lữ của ta, ta cùng lắm phí chút thời gian là có thể làm được, cho nên có muốn giao dịch hay không, phải xem Trần đạo hữu nghĩ thế nào.”

Nói xong hắn đóng cửa sổ gỗ lại.

Đệ tử tông môn không dễ dàng trêu chọc đắc tội vào.

Nhưng bây giờ hắn đã không còn là đứa ất ơ ngoài đường xó chợ.

Trần Dĩnh đứng tại chỗ phục hồi tinh thần lại, thần sắc lộ ra vài phần hối hận, nếu sớm biết tu sĩ trung niên này có tiềm lực như thế, trước kia nàng đã không nên nổi lòng trêu chọc.

“Chết tiệt, không phải chỉ là khách khanh thôi sao?”

“Chờ đó!”

Khóe môi nàng cắn ra một tia không cam lòng.

......

Trong nhiều ngày liên tiếp.

Thẩm Bình đều điều dưỡng tinh thần, tài liệu phù chú cấp hai lúc trước khi xem sách, cũng tiện thể mua năm sáu phần, làm Chân Bảo Các khách khanh, dù hắn bán phù chú hay mua vật phẩm, đều không cần thông qua Mộc Cấm nữa, trực tiếp có thể tự lấy ở trong Các.

Chẳng qua mỗi lần lấy vật phẩm, trận pháp đặc biệt trên mộc bài sẽ ghi chép, trừ đi điểm cống hiến tương ứng, nếu không có cống hiến vậy có thể lấy linh thạch để chiết khấu.

Hắn vừa mới trở thành khách khanh cho nên điểm cống hiến thấp, mua tài liệu chỉ có thể dùng linh thạch.

Năm ngày sau.

Giữa đống phù chú.

Nhìn tài liệu phù chú cấp hai bày biện xong.

Thẩm Bình hít sâu một hơi.

Sau đó tĩnh tâm, ngưng thần...

Bút rất nhanh phác họa từng đường linh văn.

Phù chú cấp hai ngoại trừ linh văn phức tạp hơn, còn cần Phù sư dốc hết linh lực và thần thức của bản thân, khi cả hai thứ đạt thành loại cân bằng kỳ diệu rồi bắt đầu đi bút, đây là để khảo nghiệm lực khống chế.

Khi sát hạch Chân Bảo Các, ba vị tu sĩ Trúc Cơ sở dĩ nhận định Thẩm Bình có thể đột phá cấp hai, cũng là bởi vì nhìn ra lực khống chế của hắn vô cùng lão luyện.

Đây là lần chế tác đầu tiên.

Thẩm Bình căn bản không nắm chắc chút nào.

Lôi Quang Phù.

Phù chú cấp hai loại công kích.