Khi mua rượu linh, hai người gặp Mộ đạo hữu của phòng số 3.
Cửa hàng lớn như vậy, Thẩm Bình không có biện pháp làm bộ như không nhận ra, chỉ có thể chắp tay chào hỏi, "Mộ tiền bối.”
Mộ Vũ Sương đảo qua, vừa chuẩn bị trêu ghẹo một phen, sắc mặt khẽ biến, kinh ngạc nói: “Thẩm Phù Sư đột phá?”
"May mắn."
Thẩm Bình trả lời một câu.
Mộ Vũ Sương chậc chậc lấy làm kỳ lạ, "Tốc độ tu hành của Thẩm Phù Sư thật nhanh, mới vài năm, đã liên tục đột phá mấy tiểu cảnh giới, làm cho người ta thán phục, nếu cứ tiếp tục như vậy, qua vài năm nữa chẳng phải sẽ Trúc Cơ sao?”
Thẩm Bình vội nói, "Tại hạ chỉ dùng thêm đan dược cùng linh dịch, cho nên tốc độ tiến cảnh hơi nhanh, trong nhà còn có việc, xin cáo từ trước.”
Mộ Vũ Sương sững sờ tại chỗ.
Một hồi lâu nàng mới phục hồi tinh thần, "Linh dịch trong đấu giá hội Chân Bảo Các? Thật quá xa xỉ!”
Lẩm bẩm một câu, trong đôi mắt nàng lộ ra tia sáng ngời, bước nhanh đuổi theo, đáng tiếc nhìn xung quanh, nào còn bóng người.
"Hừ, ngay cả đạo hữu thuê chung cũng có thể xuống tay."
“Ta không tin cứ dán chặt vào, hắn có thể nhịn được!”
......
Giờ Mão ngày hôm sau.
Hương thơm cánh hoa độc đáo quen thuộc một lần nữa tràn ngập.
Thẩm Bình nhíu nhíu mày, tuy nói sau khi thành lập tiểu đoàn săn bắn, Vu Yến lâu lâu sẽ mang theo mấy thành viên đến đầm lầy Vân Sơn thu thập cánh hoa, không cần lo lắng điều phối phấn hoa nữa, nhưng mấy tháng này số lần áp chế mỵ hoả càng ngày càng nhiều.
Bước vào phòng chính.
Động tác Vu Yến rất thuần thục, đợi đến khi Bạch Xà khôi lỗi nuốt xong sương mù bốc hơi.
Hắn nhịn không được hỏi, "Có ảnh hưởng gì không?”
Pháp bào Vu Yến trượt xuống, dưới lụa mỏng đơn bạc là cặp đào hồng, nàng ngâm vào trong thùng gỗ cười nói, "Thẩm đạo hữu, đừng lo lắng, trước kia mỗi này lão nương đều ngâm mình trong bồn tắm áp chế, hiệu quả của phấn hoa điều phối lần này sẽ mạnh hơn.”
Trong lúc nói chuyện nàng thò mũi chân ra, ngón tay vuốt một sợi tóc đặt ở khóe môi nhẹ nhàng cắn lại, cười như không cười nói, "Hôm nay chỉ có một lần, không biết Thẩm đạo hữu mấy ngày nay sau khi bế quan, thực lực đạo pháp có tinh tiến hay không?!”
Sắc mặt Thẩm Bình trầm xuống.
Khi pháp bào bay múa giữa không trung, bóng người ngày đè người kia hiện lên.
Hai ngày trôi qua.
Đinh chưởng quỹ truyền tin tức đến bảo hắn đi Chân Bảo Các một chuyến.
Dù đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng trong lòng Thẩm Bình không khỏi hưng phấn, hắn nghiêm túc bảo thê tử giúp mình rửa mặt chải đầu một phen, lại ở trong phòng chế phù tĩnh toạ, làm xong tất cả, sau đó mới mang theo Vu Yến đi ra khỏi phòng ốc.
Két!
Vừa đóng cửa lại.
Cửa sổ gỗ cách đó không xa lóe lên một bóng dáng, đồng thời kèm theo từng trận tiếng chuông.
Thẩm Bình biết là Trần Dĩnh, nhưng sắc mặt hắn lại rất bình tĩnh.
Thần thức Luyện Khí hậu kỳ tăng lên.
Năng lực ngăn cản mị thuật của hắn đã cao rất nhiều, chỉ cần trong lòng cảnh giác, lần thứ hai đối mặt với yêu nữ Hợp Hoan tông này khả năng trúng chiêu sẽ giảm xuống.
Hơn nữa còn có Vu Yến ở bên cạnh.
"Thẩm phù sư đột phá đến Luyện Khí tầng bảy, quả thật không giống xưa."
Trần Dĩnh cười nói, "Tiểu nữ tử qua mấy tháng nữa sẽ rời khỏi ngõ Vân Hà, quà mà Thẩm phù sư nói muốn tặng cho người ta, đến lúc đó cũng đừng quên.”
Nói xong liền trực tiếp rời đi.
Điều này làm cho Thẩm Bình cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh sắc mặt hắn biến đổi, bên tai vang lên tiếng truyền âm của Trần Dĩnh, "Thẩm Phù Sư, người bên cạnh đạo hữu có thể chất đặc biệt nhỉ, liên tục vui vẻ cá nước, đối với nàng cũng không phải là chuyện tốt... Nếu rảnh rỗi, Thẩm Phù Sư có thể đến phòng ốc của ta thảo luận.”
Vu Yến chú ý tới biểu tình của Thẩm Bình, hỏi: "Làm sao vậy?”
Thẩm Bình lắc đầu cười, "Không có gì, đi thôi.”
Yêu nữ này có lẽ đã sớm nhìn thấy thể chất của Vu Yến, nhưng lúc này mới nói ra, chút tâm tư cũng coi như hiện ra.
Tuy nhiên, hắn sẽ không bị lừa.
Chân Bảo Các.
Thẩm Bình bước qua ngưỡng cửa.
Trước mặt liền nhìn thấy Mộc Cấm mặc quần áo trắng thắt lưng mây chờ đợi, ánh mắt xen lẫn, nụ cười ngọt ngào của nàng nở rộ, "Thẩm phù sư, theo ta đến đây.”
Nói xong nàng nghiêng người đi trước.
Dải hồng buộc bên hông phiêu phiêu bay lên.
Thẩm Bình nghiêm túc đi theo sát phía sau.
Đến hậu viện.
Từng trận linh áp không ngừng đập vào mặt.
Tu sĩ Trúc Cơ.
Hắn đè xuống linh lực có chút phập phồng trong cơ thể, sau đó đi vào trong sảnh đường.
Đinh chưởng quỹ cười nói, "Thẩm phù sư, ngươi đột phá đến Luyện Khí tầng bảy, dựa theo khế ước lúc trước, ngươi có thể đạt được khách khanh mộc bài của Chân Bảo Các.”
Hắn xoay người cung kính nói, "Ba vị này là khách khanh Trúc Cơ Chân Bảo Các ta, theo thứ tự là Thôi tiền bối, Nguyễn tiền bối và La tiền bối.”