Quyển sách này là một tác phẩm mang đề tài khoa huyễn miễn cưỡng nhất từ trước đến giờ, ngay cả 'lý thuyết vi tuần hoàn' cũng không có một luận điểm cụ thể nào cả. Ngay cả chi tiết cỗ máy thời gian chỉ được nhắc đến qua vài dòng chữ, vậy mà những điều này vẫn chẳng hề ảnh hưởng đến sự nổi tiếng của bộ tiểu thuyết.
Trần Nhạc đã khóc không thành tiếng. Người đau lòng, lòng người đau. Mãi đến khi đọc hết tác phẩm, Trần Nhạc mới ý thức được ý nghĩa của "Người đau lòng" .
Vào lúc này đây, sao lại không đau lòng cho được. Hắn rút tờ khăn giấy, lau sạch nước mắt nước mũi của mình. Nhiều năm qua Trần Nhạc đọc vô số tiểu thuyết khoa huyễn, chỉ duy nhất bộ này là có thể khiến hắn khóc đến mức chẳng kìm được.
Gần như hắn không có cách nào để khách quan đánh giá tác phẩm 'Người đau lòng' này cả. Thậm chí không cách nào nghĩ xem tác phẩm này nên được xếp vào loại tác phẩm nào trong lĩnh vực khoa huyễn nữa.
Chỉ lo khóc, hoàn toàn phá vỡ tuyến phòng thủ trong lòng. Hoá ra tình yêu của mẹ cũng có thể dùng làm đề tài viết truyện khoa huyễn.