. . .
Hà Tịch điên rồi, không ai biết hắn bị điên thế nào. Có lẽ vì chiếc khăn tay kia đã trở thành giọt nước tràn ly.
Độc đến đây, Trần Nhạc cảm thấy hoang mang, câu chuyện đã sắp đến hồi kết thúc. Nhưng Trần Nhạc hoàn toàn không nghĩ ra được kết cục của nó sẽ như thế nào.
Điên rồi thôi à? Cuối cùng nhân vật chính Hà Tịch điên rồi hay là tác giả Sở Cuồng điên rồi?
Vì sao lại viết như vậy chứ? Không tìm thấy ánh sáng cũng chẳng có hy vọng nghịch chuyển kết quả. Hà Tịch đánh cược cả đời của mình, đổi lấy cái kết bị điên.