Hắn nói, sau đó ôm lấy đầu mình.
Ta nhìn thấy gạch men sứ dưới chân Hà Tịch có một giọt nước đọng lại. ]
. . . .
Trong suốt mười năm, Hà Tịch đã dùng vô số tâm huyết để chứng minh nghiên cứu của mình, mọi chỗ nhỏ nhặt nhất cũng được hắn xem xét qua. Toàn bộ lý thuyết như hoà làm một với hắn, thông suốt rõ ràng không một mâu thuẫn.
Nhưng câu hỏi của giáo sư đã khiến Hà Tịch rơi lệ. Vì chính Hà Tịch cũng không biết thành quả nghiên cứu này có thể áp dụng vào lĩnh vực gì? Nhưng Hà Tịch không hề từ bỏ, hắn chỉ còn thiếu một chút nữa là đã hoàn thiện vi tuần hoàn của hắn.