...
...
Đến khi Trương Hằng mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài đã hoàn toàn tối đen.
Hắn phát hiện bên giường mình lại có thêm một người.Psyche mặc một chiếc váy trắng, ngồi trên mép giường bên trái hắn, nắm lấy bàn tay hắn, ánh trăng chiếu qua cửa sổ vào, bao phủ toàn bộ người cô, trông giống như một bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp, Trương Hằng không nhịn được mà nhìn nhiều hơn một chút, cũng chính lúc này hắn mới để ý thấy sau lưng Psyche không biết từ lúc nào đã mọc ra một đôi cánh trong suốt, ánh trăng phản chiếu trên đó lấp lánh.
Nhưng lúc này Psyche lại cau mày, dường như gặp phải một vấn đề nan giải nào đó, cả người trông cũng rất mệt mỏi. Cô phát hiện Trương Hằng đã tỉnh, giật mình một cái, theo bản năng rụt tay lại.