"Được." Người đàn ông tên Toby gật đầu, đi đến trước mặt Trương Hằng, dùng thân hình cao lớn của mình che khuất tầm nhìn của Trương Hằng, sau đó nói bằng thứ tiếng Trung không chuẩn: "Ở đâu? Chúng tôi đi suốt đường đến đây đều không thấy biển cảnh báo không được bắt bướm, hơn nữa con bướm này là bắt về để nuôi cho con gái tôi, hôm nay là sinh nhật của nó."
Ngay lúc hắn ta nói chuyện, ba người kia cũng rất ăn ý lùi lại, muốn xuyên qua khóm hoa, đến con đường khác bên tay phải nhưng ngay sau đó, một người trong số họ quay đầu lại, lại vừa vặn nhìn thấy người đồng hành ở lại kéo dài thời gian ngã xuống đất không một tiếng động.
Hắn ta thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc, lập tức mở miệng hét lớn với người đi đầu: "Tom, có tình huống!"
Hai người còn lại nghe vậy cũng vội vàng dừng bước, còn người mở miệng nhắc nhở lúc này đã rút từ trong túi ra một con dao gấp.
Chỉ là hắn ta không ngờ động tác của người đối diện lại nhanh hơn, rõ ràng trước một giây còn cách hắn ta khoảng mười mét, giây tiếp theo đã xuất hiện trước mặt hắn ta, mà lúc này hắn ta thậm chí còn chưa mở hết con dao gấp, bụng dưới đã trúng một cú đấm.