"Vâng, thưa thầy."
Kết quả là Alessia đã gặp rắc rối ngay từ bước đầu tiên, Sachu nhất quyết không chịu uống viên thuốc ngủ đó, ngậm chặt miệng, ngay cả khi Ole giúp đỡ, dùng sức nạy miệng hắn ra nhét viên thuốc vào, chưa kịp đổ nước thì hắn đã nôn ra, hai người bận rộn cả buổi trời, mồ hôi đầm đìa nhưng nhìn lại Sachu vẫn tinh thần hăng hái, nhảy nhót tưng bừng.
Lúc này Trương Hằng không nhìn nổi nữa, lên tiếng: "Để tôi?"
Alessia nghe vậy liền đưa viên thuốc và cốc nước trong tay cho Trương Hằng, Trương Hằng đi đến trước mặt Sachu, đưa tay tháo cằm hắn ra, sau đó ném viên thuốc ngủ vào miệng hắn, lại đổ nước vào, lần này Sachu lại ngoan ngoãn khác thường, cứ thế ngoan ngoãn uống thuốc, không làm ra trò gì nữa.
Nhưng đợi nửa tiếng, ngay cả Ole chạy đôn chạy đáo cả nửa ngày cũng cảm thấy hơi mệt mỏi, hắn vẫn không thấy buồn ngủ, miệng còn lẩm bẩm nói linh tinh.