Ngược lại, Kunayu muốn nhờ tiểu yêu tinh giúp vào giấc mơ của Sachu thì không dễ dàng như vậy, bởi vì trên người Sachu tỏa ra hơi thở mà chúng không thích, hơn nữa cách rất xa cũng có thể ngửi thấy.
…
Kunayu dùng giai điệu mà tiểu yêu tinh thích nhất để triệu hồi linh hồn bảo vệ của mình đến bên cạnh.
Đó là một con gấu Bắc Cực tên là Gumock, toàn thân phủ đầy lông trắng như tuyết, trông rất oai vệ, tuổi thọ của gấu Bắc Cực bình thường chỉ khoảng ba mươi năm nhưng Gumock đã sống đến một trăm năm mươi tuổi, răng miệng vẫn rất tốt, chỉ vì tuổi cao nên ngày càng khó săn được đủ thức ăn, vì vậy vào một ngày hoàng hôn, nó đã bò ra khỏi hang của mình, kiên quyết bước vào đêm dài chậm rãi đó.
Kể từ đó không còn ai nhìn thấy nó nữa, cho đến khi một cô bé người Inuit tên là Kunayu, một ngày nọ đang chơi đùa bên bờ sông thì nhìn thấy một con gấu Bắc Cực đang nằm phơi nắng thoải mái trên bờ.