"Nói như vậy, tôi không những không sao mà còn có công nữa đúng không?" Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
Người đứng đầu gật đầu, nói: "Đương nhiên rồi, cao nhân, đây là hành vi nghĩa hiệp của cậu, chắc chắn có công, vì chúng tôi phá được vụ án trộm cắp này, lại cung cấp thêm chứng cứ có lợi."
Lưu Tiểu Viễn nghĩ thầm, nếu như chiếc xe Santana hỏng bét này là của hai tên tu sĩ Luyện khí kia ăn trộm thì các người mãi mãi cũng không phá được án, vì hai người đã sớm đi báo cáo với Diêm Vương rồi.
"Đưa tôi đến chỗ sư phụ của con trai ông đi, để tôi đến gặp hắn." Lưu Tiểu Viễn không muốn mất thời gian, liền nói với người đứng đầu.
Người đứng đầu chỉ mong Lưu Tiểu Viễn hành động sớm một chút, nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, đương nhiên vui vẻ đồng ý.