Có đôi lúc, thực ra không kém, hai người xem như ngang tài ngang sức nhưng Anh La Trát chưa bao giờ thực sự thắng được Tu Vân Sinh một lần nào.
Trong mắt thiếu niên da đen gầy gò cao ngạo như sói này, trong số các đệ tử đời hai, chỉ có Tu Vân Sinh mới xứng đáng là đối thủ, những người còn lại, kể cả Lý Tinh Phi và Liễu Hạ Phong, đều không đáng để hắn bận tâm.
Đối mặt với lời khiêu chiến của Anh La Trát, Tu Vân Sinh thần sắc bình tĩnh, chậm rãi gật đầu.
Đối với hắn mà nói, Anh La Trát là một đối thủ tốt, nếu không có Anh La Trát luôn bám sát phía sau tạo áp lực, hắn cũng chưa chắc đã có tốc độ tiến bộ nhanh như vậy.
Thấy Tu Vân Sinh ứng chiến, Anh La Trát cười lạnh một tiếng, xoay người bước thẳng vào Tử Khí Mê Cung.