Điều khiến Lâm Phong chú ý là, ngoại trừ Anh La Trát xung phong đi đầu, trong đám người còn có Tu Vân Sinh và Lý Tinh Phi ánh mắt lóe sáng, ngay cả Liễu Hạ Phong vốn luôn lười biếng không để tâm đến cái gì cũng trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
Thiên tài luôn tự tin vào bản thân, nhất là khi nhìn thấy Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh cùng nhập môn với mình lúc này lại cao cao tại thượng, thậm chí có khả năng trở thành sư phụ của mình, càng khiến cho những thiếu niên tài tuấn này tràn đầy chiến ý.
Lâm Phong mỉm cười, nhẹ nhàng đưa tay búng ra một luồng tử khí ngưng tụ giữa không trung, hóa thành một tòa cung điện màu tím nguy nga đồ sộ, tòa cung điện nằm kề sát cành cây Huyền Thiên Bảo Thụ, cửa ra vào đối diện với mọi người.
"Khảo nghiệm của ta rất đơn giản, hiện giờ trước mặt các ngươi là một tòa mê cung, bên trong mê cung thông suốt bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là ngã rẽ nhưng cửa vào và lối ra đều chỉ có một." Lâm Phong thản nhiên nói: "Ta cho các ngươi một ngày, kẻ nào có thể đi ra khỏi mê cung, coi như thông qua khảo hạch."
Nhìn tòa cung điện màu tím khổng lồ trước mặt, đám thiếu niên đều có phần ngẩn ngơ, bọn họ không ngờ khảo nghiệm của Lâm Phong thoạt nhìn lại đơn giản như vậy.