Nghe Dương Thanh đáp lời, nhóc tỳ ngây người, một lúc sau mới hoàn hồn, tức giận vỗ lưng hắn một cái: "Nào có chuyện chưa đánh đã nhận thua!"
"Cũng đâu phải địch nhân." Dương Thanh uể oải nói: "Giao đấu với người trong nhà, biết rõ sẽ thua, còn đánh làm gì?"
Lâm Phong thản nhiên nhìn hắn: "Chưa thực sự giao thủ, sao biết ai thắng ai thua? Cho dù biết thực lực không đủ cũng không nên lùi bước, ít nhất phải có dũng khí chiến đấu."
"Hơn nữa, cho dù thất bại cũng có thể rút ra bài học cho bản thân."
"Là đệ tử suy nghĩ không chu toàn, xin sư phụ trách phạt." Dương Thanh hít sâu một hơi, chắp tay với Nhạc Hồng Viêm: "Sư tỷ, xin chỉ giáo thêm."