Lần né tránh này, lập tức khiến thế công vốn hơi gián đoạn của Nhạc Hồng Viêm lại tăng lên, từng đợt từng đợt công kích như thủy triều đánh về phía Dương Thanh, khiến hắn choáng váng.
Nhạc Hồng Viêm là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhất trong các đệ tử của Lâm Phong, còn Dương Thanh lại là người có kinh nghiệm yếu kém nhất, khiến nàng chiếm thế chủ động, Dương Thanh cơ bản không đánh trả được.
"Sư phụ nói đúng, trong thất bại quả nhiên có thể học được chút gì đó."
Có lẽ bởi vì đối thủ là sư tỷ đồng môn, cho nên cho dù sắp bị thua, Dương Thanh lúc này tâm tính vẫn bình ổn, thậm chí còn đang tích cực suy nghĩ đối sách: "So về biến hóa, so sánh ứng biến, ta chắc chắn không phải đối thủ của sư tỷ, cho dù muốn kéo dài thêm cũng không có khả năng, sư tỷ sẽ không cho ta cơ hội này."
"Chỉ có thể liều một phen, sư tỷ không tránh né khiêu chiến, ta sẽ chính diện giao chiến với nàng, nàng chắc chắn sẽ đánh trả ta trực diện, tuy không có bao nhiêu cơ hội thắng nhưng dù sao cũng tốt hơn là bại trận mà không có chút sức chống cự nào."