“Tốt nhất là như thế, bây giờ bắt đầu làm việc đi.”
Lúc này vẻ ngoài của Phương Hưu như một ông chủ xấu bụng không mảy may quan tâm tới cảm xúc của nhân viên mà chỉ biết bòn rút.
“Tối nay, ngươi muốn để ta làm gì, đừng bảo là...”
“Im miệng, thu những suy nghĩ xấu xa của ngươi lại, bây giờ ta nói, ngươi làm, hiểu chưa hả?”
Tiêu Sơ Hạ bị quát, cả người sửng sốt, nàng ta khó tin chỉ vào chính mình: “Ta xấu xa ư!? Ngươi...”