Đằng sau mông không có một đại hán suốt ngày lải nhải, chuyện này không cho làm, chuyện kia ngăn cản, đã thế lại còn bế theo một đứa bé gái cứ như là vú nương, Tiết Trường Phong cảm thấy cuộc sống của mình tốt hơn rất nhiều.
Thành U Châu tuy là thủ phủ của Hà Bắc, nhưng tòa thành này từ trong ra ngoài đều hiện lên một vẻ nghèo khó, to thì to đấy, nhưng mà trong thành chẳng có nổi một kiến trúc nào ra hồn, cho dù là nha môn truất trí sứ cũng xám xịt, kém xa sự hào hoa của nha môn huyện Vạn Niên.
Nhà ở đây tuy không cao lắm nhưng được cái rất rộng rãi, chỉ có điều mang màu sắc tối nặng nề, Tiết Trường Phong dù gì cũng là người đọc sách biết nhiều hiểu rộng, hắn nhận ra, đây chính là phong cách kiến trúc thời Hán.
Tòa thành này mang một không khí trầm trọng tang thương lịch sử.
Chỉ đúng một tòa phủ là khác, mặc dù cả tòa phủ do gạch thẫm màu xây nên giống đa phần kiến trúc khác, nhưng từ mái cong cùng với cứa sổ trổ hoa có thể nhìn thấy bóng dáng tân kiến trúc của Trường An. Điều này nói lên rằng, hộ này có liên quan tới Trường An.