Độc Cô Bại Thiên ngây ra như phỗng, đến mức quên cả đẩy Tiêu Vân ra xa.
"Đại chất nhi?" (Đại: lớn, chất: cháu trai, nhi: tiếng đệm)
"Hắn đang gọi ta ư?"
Độc Cô Bại Thiên ngơ ngác, mặt đờ đẫn, thân thể cứng đờ, từ bao giờ hắn lại có thêm một thúc bá mà bản thân không hề hay biết?
"Chẳng lẽ... là nghiệt chủng của gia gia lưu lạc bên ngoài? Thảo nào mấy năm nay nãi nãi thường bắt hắn quỳ ván giặt đồ."