Trong lòng Độc Cô Bại Thiên đã tin tưởng đôi phần, nhưng vẫn cẩn trọng dò hỏi: “Ngoài lệnh bài thân phận, ngươi còn chứng cứ nào khác không? Đúng rồi, nếu Độc Cô Kiếm lão tổ đã bảo gia gia ngươi quay về Độc Cô thế gia, vậy sao đến giờ các ngươi vẫn chưa trở về?”
Tiêu Vân đã sớm nghĩ sẵn lý do, nghe vậy liền đáp ngay: “Gia gia ta thiên phú không tốt, người cảm thấy hổ thẹn với tổ phụ, cho nên không muốn quay về Độc Cô thế gia. Trước lúc lâm chung, người còn để lại di ngôn, rằng nếu hậu nhân không có thiên phú trác tuyệt như tổ phụ, thì không được mang họ Độc Cô.”
Một phen nói, có lý lẽ, vô cùng hợp lý, khiến Độc Cô Bại Thiên không tìm ra sơ hở.
Ngay cả những người xung quanh, cũng đều tin tưởng vài phần.
“Ngươi thật sự là thúc thúc của ta?” Độc Cô Bại Thiên nhìn Tiêu Vân trước mắt, trong lòng vẫn cảm thấy khó tin. Độc Cô Kiếm lão tổ lại có hậu nhân lưu lạc bên ngoài.