Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Người chơi dựa vào công trình trong thành để chiến đấu với đội quân Mông Cổ ồ ạt kéo đến, trước tiên cần nói thêm, không nên bị phim ảnh lừa gạt. Cung tên sẽ không biến thành tên lửa đất đối đất, bắn xuyên tất cả công trình, chúng ta nên xem Tam Quốc Diễn Nghĩa. Thuyền cỏ còn chứa được 10 vạn mũi tên. Hơn nữa, nói về nỏ thì thời Tần có sức công phá cả ngàn dặm, đem ra thời liên quân tám nước cũng là chúng ta đi cướp chúng, rồi đào mồ mả 18 đời Nữ hoàng Anh ra. Trung Quốc chúng ta chuyên làm việc này, bảo đảm bên ngoài không thấy dấu vết... Lạc đề rồi.
Pháo Thiên Minh nằm trên thuyền, vừa hưởng ánh nắng vừa giết thời gian nhàm chán. Y cũng không nhìn rõ tình hình, người chơi có sức sống, sức tấn công, phòng thủ, hèn hạ đều vượt xa quân Mông Cổ. Nhưng có vị Hoàng đế từng nói: đông người là sức mạnh. Vì vậy thực sự rất khó nói ai sẽ thắng ai. Hơn nữa bây giờ quân Mông Cổ cũng học khôn, đặt các tướng lĩnh trong một trướng bồng, bên ngoài bao vây bằng nhiều vòng canh gác. Muốn đột kích hay tập kích đều chỉ là mộng tưởng, hơn nữa then chốt là tập kích lực lượng Anh Hùng môn còn lại. Sau khi Ái Niếp Niếp dẫn đầu xung phong bị tên bắn trúng tim mà chết, tất cả đều biến mất, kéo theo Đường Đường cũng rời khỏi chiến trường, không còn ai điều phối tám vị Đại sư huynh, mỗi người tự làm theo ý riêng, phòng thủ từng khu vực.
"Hai chàng đẹp trai, muốn lên uống trà không?" Một chiếc thuyền kích thước cỡ trung đi theo sau chiếc thuyền nhỏ của ba người. Chiếc thuyền này thật hiếm có, hiếm ở chỗ đắt tiền, hơn nữa không thể có được bằng cách cướp bóc.
Ài! Thuốc súng dùng làm pháo hoa, la bàn dùng xem phong thủy, kỹ thuật đóng tàu đi biển thì biến thành nhà chứa, không để ý đến lời nói của Hắc Nữu, Lãnh Nhược Tuyết tựa người vào mép thuyền nhìn xuống cười tươi rói.
"Được!" Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh cũng học cách làm lơ Hắc Nữu, nhảy lên thuyền. Hắc Nữu tức giận giậm chân, nhưng không có cách nào, về ngoại hình, tiền bạc, thế lực đều thua xa người ta cả vạn dặm.
Thực ra vấn đề chính nằm ở ánh mắt yêu đương trần trụi, đa số đàn ông có chút kinh nghiệm tình cảm đều bị dọa chạy mất. Tình cảm không phải vòi nước mà là một chén nước, chảy ra nhanh quá không bù đắp kịp. Chỉ có thể sống khô cằn từng ngày, trái lại cuộc sống bình lặng có thể giữ chén đầy tình yêu ấm áp, dĩ nhiên trừ phi đó là cái chén siêu to, chứa đựng hết mọi thứ.
Sau khi mời hai người vào chỗ, Pháo Thiên Minh phát hiện trên thuyền ngoài NPC làm việc cực nhọc, chỉ có vài cặp tình nhân người chơi. Hoàn toàn không phải đến tham gia hoạt động mà thật sự là đi du lịch. "Thanh Mai Chử Trà, trước tiên phải cảm ơn ngươi đã đồng ý giúp đỡ."
Pháo Thiên Minh cười tươi nói: "Lãnh tiểu thư, thật ra tại hạ không thích tâm cơ của cô, chuyện này không nhắc tới cũng được."
"Tâm cơ?" Lãnh Nhược Tuyết cầm lấy một chén trà, ngửi một hơi rồi uống cạn sạch, rất thuần thục xử lý chén trà thứ hai: "Đây là bản năng. Giống như đang pha trà vậy, ta không cần suy nghĩ bước tiếp theo sẽ làm gì, ta sẽ vô thức hoàn thành việc đó, đồng thời vô thức chọn cách nhanh nhất tốt nhất."
Cô nâng chén trà nhẹ nhàng ngửi một cái: "Đây có phải là một nỗi buồn? Ta đã quen dùng ít tài nguyên làm nhiều việc nhất... Sao ta lại nói những điều này với các ngươi? Uống trà đi, uống trà đi. Đây là trà Mao Phong hạng nhất, thực tế dù có tiền cũng chẳng mua được. Để lâu là không ngon nữa đâu."
Hai người uống trà xong, Lãnh Nhược Tuyết rót đầy, Pháo Thiên Minh nói: "Trà ngon. Lãnh tiểu thư, nghe cô nói, ta cũng biết ngay là mình đã hiểu lầm một người bằng hữu. bằng hữu của ta cũng giống như cô, chọn theo bản năng. Bình dân như bọn ta, nếu có tiền bạc và mỹ nhân, sẽ theo bản năng nghĩ tới tiền trước, bởi vì chúng ta... ít nhất ta cho rằng, có tiền không sợ thiếu phụ nữ."
"Dục vọng của con người là vô hạn", Tinh Ảnh như nhà tâm lý học mở miệng: "Người ta trước tiên nghĩ bảo đảm cơm no áo ấm. Được thế rồi sẽ có ham muốn của tầng lớp trung lưu. Lúc đó phương tiện giải trí của hắn ta thường là các hoạt động kích thích hoặc tình yêu chân thành. Đến tầng lớp trung lưu, có thể hắn ta không còn ham muốn tầng lớp thượng lưu nữa, nhưng dục vọng sẽ thay đổi. Ví dụ chinh phục gái đẹp, thực hiện ước mơ của mình. Đến tầng lớp này mà không có nhân tình, đi gặp bạn bè cũng ngại, nhân tình không còn là từ tiếng xấu mà giống chiếc khăn voan cô dâu, thể hiện địa vị và giá trị, không phải vấn đề sinh lý mà là phải có. Còn tầng lớp thượng lưu... khả năng của ta không tới, ta không dám nói bừa."
۩ ۩ ۞ ۩ ۩