Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Hoàng Dung quát: "Đại sư cũng là bậc danh gia, chúng ta không phải không tin, song an nguy của bằng hữu hữu vẫn là điều ta quan tâm nhất. Không bằng thả bằng hữu của ta xuống trước đã.”
"Được!" Kim Luân Pháp Vương rất tin tưởng Hoàng Dung nghe theo lời giải khai huyệt đạo cho Pháo Thiên Minh. Về phần dây trói, chỉ cần có nội lực là có thể dễ dàng đứt đoạn.
Pháo Thiên Minh cười ha hả một tiếng: "Dung Dung, ta thực sự rất cảm động." Nói được một nửa, y rút kiếm ra đâm thẳng về phía Kim Luân Pháp Vương. Chiêu kiếm này y dồn hết mười thành nội lực, tiếng khí kiếm xé gió thực sự lay động lòng người.
Nhưng dường như Kim Luân đã chuẩn bị từ trước, thân hình lay nhẹ né tránh lu kiếm khí. Pháo Thiên Minh cũng không nghĩ có thể đả thương được hắn. Có điều trong vòng mười lăm giây này, chắc chắn Kim Luân Pháp Vương không thể lại gần.
"Dung Dung! Ngươi mau tránh đi, ta có cách đối phó!" Pháo Thiên Minh hô to. Vừa hô lên, y đã nghĩ ra vài kế tiếp theo, nhưng động tác kế tiếp của Hoàng Dung và Quách Tĩnh khiến y khá bất ngờ. Nghe vậy, Hoàng Dung và Quách Tĩnh không hề do dự quay đầu chạy về phía thành Tương Dương. Trong lúc Pháo Thiên Minh và Kim Luân Pháp Vương chưa kịp lấy lại tinh thần, hai người gần như đã vào được thành.
"Cái gì... Sao lại thế này!" Pháo Thiên Minh giậm chân trên mép sàn, chỉ cần Kim Luân nhúc nhích là y sẽ nhảy xuống. Dù không tin mình có thể thoát khỏi vòng vây bên dưới sàn, nhưng ít ra u vẫn còn quyền lựa chọn cách chết. Giờ chỉ cần xem mình thích gì, là ngã chết, chém chết, bắn chết hay siết chết. Nghĩ vậy, Pháo Thiên Minh thấy những cách chết đó chưa đủ oanh liệt, bản thân y cũng không muốn thử. Vậy nên chỉ còn cách xem có thể sống sót được không.
Nghĩ vậy không sao, nhưng lại làm khó Dương Quá và Tiểu Long Nữ. Nhiệm vụ ban đầu của hai người là khen ngợi tinh thần cao cả của Pháo Thiên Minh, rồi tán thành với nhân phẩm của y, bảo vệ Tương Dương và báo thù cho y. Nhưng bây giờ phải nói sao đây? Không nói gì thì bên kia cũng không châm lửa. Dương Quá suy nghĩ một lúc lâu rồi đành hỏi một cách bất đắc dĩ: "Có muốn ta ở lại đoạn hậu cho ngươi không?"
Vừa nói ra, Dương Quá đã hối hận đến tận xương tuỷ. Quả nhiên, Pháo Thiên Minh không chút do dự đáp lớn: "Muốn!" rồi nhảy thẳng xuống. Kim Luân thấy nhân vật chính bắt đầu có ý định chạy trốn, cho rằng hành động đã có hiệu quả nên ra lệnh cho quân đốt lửa. Dương Quá đành phải ở lại cản hậu, chiến đấu với Kim Luân Pháp Vương trên đài, ngăn chặn kẻ thù mạnh nhất. Tiểu Long Nữ và đại điêu thì ở dưới đài hộ vệ.
Lúc này, Dương Quá sử dụng Ảm Nhiên Tiêu Hồn chưởng cực kỳ uy lực, đẩy lui liên tục Kim Luân Pháp Vương. Kim Luân cũng buồn bực, phải là lúc sắp chết, tâm trạng ảm đạm mới khiến uy lực tăng gấp bội? Sao ngay từ đầu đã mạnh thế này? Bỗng ánh mắt Dương Quá sáng lên, thấy Pháo Thiên Minh chạy trở lại, lập tức lệ nóng doanh tròng, hóa ra y vẫn còn lương tâm...
Nhưng lại thấy Pháo Thiên Minh chạy đến cách sàn năm mươi bước rồi dừng lại. Kim Luân Pháp Vương muốn vây bắt y thêm lần nữa, quân lính tuân theo chỉ thị không ai ngăn cản. Lúc đó Pháo Thiên Minh vung tay ném một loạt bình chất cháy đã châm lửa xuống đống củi dưới sàn. Xong việc, y quay đầu chạy thẳng, không quên mắng: "DCM cái bánh xe nhà ngươi, dám đốt ta, coi chừng ta đốt chết ngươi!"
Lửa từ củi khô bùng lên dữ dội. Pháo Thiên Minh vừa chạy vừa đắc ý, lúc nhảy xuống y chỉ bị thương nhẹ. Kim Luân khinh công kém hơn, chắc chắn bị thương nặng. Lửa đã bao vây đài, chỉ cần nướng qua là Kim Luân ít nhất cũng bị biến dạng. Giờ không biết NPC khi chết có biến mất hay vẫn tái sinh. Nếu sau này vẫn còn sống, y sẽ có thêm một kẻ thù rất mạnh... Không, là thêm ba kẻ thù, còn chim thì... Sau vụ Nga Mi, tất cả bọn Chân Hán Tử đều là kẻ thù của nó. Quách Tương chỉ tìm nó để nói chuyện, nói chuyện với một nữ nhân trên 40 tuổi, từ thực vật đến động vật, không ai thích cả.
Vừa vào trong thành Tương Dương, Pháo Thiên Minh đã nhận được thông báo vài việc từ Vô Song Ngư.
Thứ nhất, NPC khi chết trong hoạt động coi như được làm mới, vì trong ống nhòm đã thấy Kim Luân biến thành ánh sáng trắng, đúng lúc Pháo Thiên Minh quay đầu chạy lần thứ hai thì bị Dương Quá đánh chết.
Thứ hai, Hoàng Dung và Quách Tĩnh đi đón y vừa rồi thực ra là Đường Đường và Ái Niếp Niếp giả dạng.
Thứ ba, người gây ra tất cả điều này là Đường Đường, hiện đang ở trong một nhà dân trong thành để kiểm điểm lỗi lầm của mình, hỏi có nên đi an ủi không.
Đối với những vấn đề trên, Pháo Thiên Minh có vài phản ứng. Trước tiên là đeo mặt nạ, sau đó tránh xa ra không tiếp xúc với Dương Quá sắp trở về thành trong vòng 100 mét.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩