TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 184: Tứ Đại Danh Bổ gặp Hiệp Khách 22

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Pháo Thiên Minh đang khóc lóc một mình trong góc, một là tự trách bản thân đê tiện, cố tình đi giẫm phải ám khí. Hai là cảm thấy oan ức, tại sao lại bị coi là tự hại bản thân, đau đớn gấp đôi. Nếu không nhờ trò chơi cho phép tăng nội lực và không bị ngất xỉu, chắc mình đã quằn quại đau đớn từ lâu rồi.

Nhận được tin nhắn: "Bước thứ ba bắt đầu. Thay đổi kế hoạch một chút."

Đường Đường nói: "Một người thông minh lần đầu gặp thất bại, sẽ hoang mang bất lực, mất niềm tin vào khả năng phán đoán của bản thân, từ đó mất cả niềm tin vào chính mình. Cứ phóng đại vô hạn tài năng của đối phương để tự an ủi bản thân."

Vô Tình nghe thấy thông báo của hệ thống, thở sâu một hơi. Hắn đã hiểu rõ mọi chuyện, Thiết Thủ hi sinh là do mình mất khả năng phán đoán, không phát hiện kịp thời NPC tiểu nhị là đã dịch dung. Hắn cần bình tĩnh, cần suy nghĩ.

Hắn chậm rãi quay lại quán trọ, đúng như hắn đoán, bốn tiểu đồng không phải đối thủ của ba cao thủ, đã bị đánh bại, Bát Môn Kim Tỏa vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng cỗ kiệu mà hắn thường ngồi ở cạnh đó đã bị đốt cháy tan hoang. Vô Tình đau xót khôn xiết, cỗ kiệu này sẽ không được làm mới lại, một cỗ kiệu phải dùng ba tháng lương của hắn. Nghĩa là ba tháng tới, hắn phải ăn bám ba sư đệ mới có kiệu mới mà dùng.

Vô Tình lấy sáo ngọc ra, đi vào trong quán trọ. Trong quán trọ tan hoang, không một bóng người. Khắp nơi là quần áo bị vứt bỏ. Hắn có công phu ám khí, khinh công thượng thừa, nhưng không có kỹ năng truy tung như Truy Mệnh, không có nội lực như Thiết Thủ, không có thái đội liều mạng như Lãnh Huyết. Thậm chí cả trí tuệ cũng kém hơn đối phương một bậc. Hắn biết mình sắp phải đối mặt với một cái bẫy...

Xa nhẹ nhàng từ tầng hai quán trọ bay xuống đại sảnh tầng một. Vô Tình im lặng nhìn cô. Hắn không có nhiều ám khí, nếu không cần thiết sẽ không ra tay với nhân vật chính. “Ngươi thật sự không có nội công. Ta nghĩ nếu là Thiết Thủ, chắc chắn sẽ phát hiện trong quán trọ này có mấy người.”

Vô Tình gật đầu hỏi: "Cô nương có gì muốn nói?" Cho dù trong tình thế nguy hiểm, Vô Tình vẫn rất lễ phép với nữ giới.

"Ta không có gì muốn nói, chỉ có việc phải làm thôi. Ta tới là để đốt lửa đấy." Nói rồi Xa lấy ra một thùng dầu đổ xuống đất rồi châm lửa.

Vô Tình không ngăn cản cô, hắn đang suy nghĩ, tại sao lại phải đốt lửa? Ngọn lửa nhỏ như thế này, bản thân hoàn toàn có thể từ từ rời đi mà. Hay là còn mưu kế gì? Hay là muốn cưỡng ép mình rời khỏi quán trọ? Tại sao lại muốn cưỡng ép mình rời khỏi quán trọ? Chẳng lẽ bên ngoài quán trọ có bẫy? Hắn suy nghĩ rất nhanh, chẳng mấy chốc đã nghĩ ra rất nhiều khả năng có thể xảy ra, nhưng tất cả đều không thể thành lập.

Xa thở dài nói: "Đừng suy nghĩ nữa, sao ngươi không thể nghĩ đơn giản một chút à? Thực ra chỉ đơn giản là muốn thiêu sống ngươi thôi. Bọn họ đang chờ ở hành lang bên ngoài."

"Dùng chiến thuật của chính ta để vây khốn chính ta sao? Đó đúng là vị trí sinh môn, nhưng với võ công của các ngươi bây giờ, có vẻ vẫn chưa đủ để vây khốn ta." Vô Tình lạnh lùng nói.

"Ha ha! Quả nhiên không sai! Bây giờ ngươi lại bắt đầu nghi ngờ rồi. Có phải ngươi đang nghi ngờ trên lầu vẫn còn người, có phải ngươi nghi ngờ trong giếng cạnh cửa chính cũng có thể có người không? Ngươi vẫn còn nghi ngờ rằng có kẻ đang ẩn nấp ở một nơi nào đó trong tầng một, ngươi nghi ngờ nếu quay lưng về quán trọ mà đi ra sinh môn sẽ bị đánh lén. Hơn nữa, có phải ngươi vẫn còn nghi ngờ ta là ai, hoặc là ta chính là Thanh Mai Chử Trà? Hoặc là hắn đang ở phía sau lưng ngươi? Ngươi biết nếu hắn đánh lén, với võ công của hắn thì ngươi rất khó tránh né, bởi khinh công của ngươi thật sự kém hơn hắn."

Vô Tình im lặng, nhưng trong lòng đã thừa nhận tất cả những gì Xa nói đều đúng. Hắn không có nội lực, không thể nghe ra vị trí của người khác. Hắn không thể tin lời Xa, nhưng cũng không dám hoàn toàn không tin. Mặc dù có chút manh mối nhưng giống như một con sư tử mù mắt, chỉ có sức mạnh nhưng lại lo sợ tứ phía. Hắn không có lòng tin cá cược, hắn biết vận may của mình kém. Hắn sợ cá cược sai sẽ mất hết dũng khí làm bộ khoái...

Vô Tình biết mình đã thua, từ lúc Truy Mệnh chết đã thua rồi. Hắn thở dài, lật ngược cây sáo ngọc trong tay, một tụ tiễn bắn thủng cổ họng mình. Cuối cùng hắn cũng không dám hỏi ra đó là mưu kế gì.

Xa nhìn ánh sáng trắng, cũng thở dài: "Bước một: kế hoạch liên hoàn. Bước hai: kế nghi binh. Bước ba: binh pháp cảnh giới tối cao - không đánh mà thắng địch. Nếu ngươi không quá tự phụ hay thông minh quá, có lẽ người thua cuộc là chúng ta đấy."

Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ Tứ Đại Danh Bổ thất bại. Do đó làm rõ: Thanh Mai Chử Trà và Vô Song Ngư bị oan, do đó sẽ được bồi thường một khoản lớn năm vàng. Trong vòng ba ngày đến quan phủ nhận thưởng mới có hiệu lực.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩