TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 180: Tứ Đại Danh Bổ gặp Hiệp Khách 18

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Thứ tư, mấy người chơi gần trấn nhỏ có thể tham gia truy nã tội phạm, nhưng một khi chết hoặc bị bắt trong lúc truy đuổi sẽ bị giam 8 tiếng.

Điểm thứ ba là Truy Mệnh. Mọi người đã đánh giá thấp trí thông minh của hắn. Hắn đã sớm nhìn ra âm mưu chuốc say mình. Trước tiên chuẩn bị kỹ càng, dễ dàng cắt đứt dây trói.

Điều này cũng không thể trách nhóm Pháo Thiên Minh, bởi họ cho rằng khó khăn nhất trong nhiệm vụ là Tứ Đại Danh Bổ, chứ không phải Thạch Phá Thiên. Vì vậy mới giăng bẫy trước. Nhưng không có Truy Mệnh giúp đỡ thì quả thật không thể đối phó nổi.

Điều duy nhất an ủi mọi người là Lãnh Huyết đã quay lại nhận trị liệu tâm lý từ quan phủ. Đây cũng là điều không thể tránh khỏi. Sau khi được Truy Mệnh thả ra, ánh mắt Lãnh Huyết đờ đẫn, cứ lặp đi lặp lại câu: "Đại tỷ, ta sai rồi. Ta nhất định sẽ cố gắng nói chuyện." Đây đúng là có ý giết hoa không chết, vô tâm làm thịt chết thành đống.

Cuối cùng, Vô Song Ngư cũng lấy được bản chân giải "Thái Huyền tinh" do Thạch Phá Thiên đưa ra, trực tiếp đả thông hai mạch Nhâm Đốc. Còn về phần NPC Tuyết Sơn phái đưa ra thì không nhiều. Hắc Bạch Song Kiếm thấy đã tìm lại được con, cũng không tiện tham chiến đấu. Vì vậy, đoàn người dễ dàng rời Tuyết Sơn phái, quay lại trấn nhỏ gặp Xa và Đường Đường. Truy Mệnh cũng cười rời đi khi tới đầu trấn. Tính ra thời gian từ lúc bốn Đại Danh Bổ hành động là nửa tiếng. Nếu Tam Bộ chính diện đối đầu, thì Xa, Đường Đường, Vụ Lý Hoa, Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư chắc chắn không thể chống nổi.

Dù chưa từng thấy Vô Tình xuất chiêu, nhưng chắc chắn là cao thủ ám khí. Huống hồ năm người kia, ngay cả trong giới người chơi cũng không ai có thế mạnh phá ám khí, đó là vấn đề thứ nhất. Còn Thiết Thủ, nội công hùng hậu, hai tay đao kiếm bất xâm. Lần trước cũng chỉ là sơ sẩy một chút mà thôi. Võ công yếu nhất là Truy Mệnh, tuy Pháo Thiên Minh vượt trội hơn về khinh công, nhưng tình huống một chọi một, Pháo Thiên Minh vẫn thua nhiều hơn thắng.

Trong trấn nhỏ có một quán trọ...

"Tam Bộ đã chặn kín cả ba lối vào trấn, đúng giờ sẽ trực tiếp tấn công. Theo ý ta, chúng ta nên cưỡi ngựa rời đi, trốn chạy thật nhanh. Tiểu Ngư quay về tân thủ thôn. Nếu cố chống cự, chúng ta ngồi tù tám tiếng cũng không sao, không may thì Chử Trà cũng bị kéo về tân thủ thôn luôn đấy." Ý kiến của Xa rất hợp lý, Vô Song Ngư thì chắc chắn không chạy thoát được. Nếu là Tam Bộ, hẳn sẽ trực tiếp tìm tới Vô Song Ngư, ép buộc đối đầu trực diện rồi hạ gục trước.

"......Chúng ta bắt cóc con tin có ích lợi gì không?" Vô Song Ngư cũng nhìn rõ tình thế, bắt đầu suy nghĩ.

"Chắc không có ích lợi gì, chưa nói đến bọn họ có quan tâm đến an toàn của con tin hay không, ta nghĩ con tin NPC cũng sẽ cố gắng tự sát. Đây không phải là bắt cóc con tin, mà là chúng ta bị con tin bắt cóc." Pháo Thiên Minh cũng rất đau đầu. Nói gì thì nói Vô Song Ngư cũng là huynh đệ tương đối tốt, cứ thế quét tới tận tân thủ thôn, thật sự là quá oan uổng. "Ta nghĩ nên liều mạng một lần, chỉ cần chúng ta có thể giải quyết Truy Mệnh, chúng ta có thể trốn trong rừng núi nửa ngày.

"Giải quyết Truy Mệnh ư? Giải quyết thế nào? Tiểu tử này là kẻ láu cá nhất trong Tứ Bộ. Tuy võ công kém hai người kia một chút, nhưng ta thà rằng ý kiến của ngươi là giải quyết Vô Tình." Vô Song Ngư rất phiền muộn.

"Ta có một kế hoạch, chúng ta cứ làm như thế này..." Đường Đường luôn bị bỏ qua đột nhiên đưa ra ý kiến.

Mọi người nhìn nhau, Xa gật đầu nói: "Được, cứ đánh cược một lần như vậy đi, còn một giờ nữa, ta lập tức quay về trụ sở bang hội mang đồ đạc tới."

Đúng giờ, Vô Tình giơ tay phóng lên một quả pháo hoa, ba đội mai phục bắt đầu bao vây vào trấn. Truy Mệnh đưa mũi ngửi nắm đất trong tay, đôi mắt sáng bừng, đi thẳng tới quán trọ. Vừa vòng qua một hàng nhà dân đã thấy Thiết Thủ cũng đang vững vàng bước tới từ bên trái, thấy Truy Mệnh bèn dừng bước lại.

Truy Mệnh ra dấu "xuỵt!" rồi chỉ về phía quán trọ cách đó không xa. Hắn nghĩ người trong quán trọ đã bàn bạc quên cả thời gian, tốt nhất là tận dụng cơ hội tập kích bất ngờ.

Thiết Thủ gật đầu, hơi cúi người rón rén tiến lại gần Truy Mệnh.

Hai người chậm rãi tiến lên, đã nhìn thấy cỗ kiệu của Vô Tình ở phía bên kia quán trọ. Truy Mệnh thấy trong quán trọ vẫn im ắng, thở phào nhẹ nhõm nói: "Nhị sư huynh, hiếm thấy huynh cũng giống như đàn bà con gái..." Nói được nửa câu thì dừng lại, bởi vì hắn thấy một Thiết Thủ khác đang ở cửa sau quán trọ kinh ngạc nhìn mình.

Trong lòng hoảng hốt: "Chết thật rồi!" Bên cạnh, Thiết Thủ đã đẩy ra hai chưởng. "Như Lai Thần Chưởng?"

۩ ۩ ۞ ۩ ۩