TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 181: Tứ Đại Danh Bổ gặp Hiệp Khách 19

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Truy Mệnh kinh hoàng, nhiều năm làm nghề bộ khoái giúp hắn phản ứng cực nhanh, xoay người lợi dụng lực đẩy bay nghiêng về phía Thiết Thủ còn lại. Cú bay nghiêng này tuy tránh được phần lớn lực lượng nhưng Thiết Thủ hai vốn là Xa, nội công tuyệt học không trọn vẹn, chưởng pháp cũng không tầm thường, tám thành nội lực dù không đầy đủ nhưng chưởng phong vẫn xé toang ngực Truy Mệnh.

Truy Mệnh rơi xuống đất loạng choạng, phun ra một ngụm máu, biết mình đã bị thương nặng, nhưng vẫn cười với Xa: Dù sao cũng không thể giết được ta.

Xa vì đeo mặt nạ nên không lộ biểu cảm, tiếp tục lao tới. Truy Mệnh thấy cô đã cách mười trượng, bỗng một thân hình uyển chuyển đáp xuống bên cạnh Thiết Thủ đang lao tới. Nhưng chân Truy Mệnh chưa chạm đất, Thiết Thủ đã lật tay đánh ra một chưởng "Thiên Sơn Lục Dương Chưởng", gầm lên một tiếng rồi xuất chưởng đánh thẳng vào ngực Truy Mệnh. Truy Mệnh chỉ kịp nói nửa câu rồi tan thành ánh sáng biến mất: "Mặt nạ giả dạng liên hoàn, đê tiện..."

Hệ thống thông báo: Truy Mệnh trong Tứ Đại Danh Bổ, trong lúc truy bắt Thanh Mai Chử Trà và Vô Song Ngư đã hy sinh tính mạng. Thanh Mai Chử Trà và Vô Song Ngư được thưởng cấp bậc võ công.

Xa nhắn tin cho Pháo Thiên Minh: "Bước thứ nhất hoàn thành, chớ nên dây dưa, mau trở về quán trọ.”

Sau khi Pháo Thiên Minh nhận được tin, lập tức ngưng đùa giỡn với Thiết Thủ ở cửa trấn, nhẹ nhàng nhảy lên mấy cái rồi thoát khỏi trận chiến.

Pháo Thiên Minh áp sát quán trọ rồi trực tiếp nhảy phóc lên lầu hai, nhưng không ngờ gió rít kéo tới, mười hai mũi tên bắn thẳng vào hông phải. Vô Tình đã ra khỏi cái kiệu, ngồi bên cạnh cách đó không xa, tay cầm một chiếc sáo ngọc, hắn trông thấy màn đánh úp giết Truy Mệnh của Xa và Vụ Lý Hoa, cố giữ bình tĩnh, ở bên cạnh chờ thời cơ.

Thấy Pháo Thiên Minh sắp bỏ mình, bỗng từ lầu hai nhảy ra một người, dùng thân thể đỡ hết mũi tên rồi thân thể hóa thành quang. Pháo Thiên Minh thở dài: Nợ người ta một mạng rồi! Người đỡ mũi tên chính là Đường Đường, trước khi ra đi cô mỉm cười với Pháo Thiên Minh. Dường như rất hài lòng được giúp đỡ y.

Nếu là người khác, sau này Pháo Thiên Minh có thể lấy ra đùa giỡn, đương sự cũng không để tâm. Cho dù là bằng hữu không mấy thân thiết như Hát Bất Túy cũng có thể chơi bài quân tử kết giao nhạt như nước, lòng chân thành sáng như nhật nguyệt.

Nhưng với Đường Đường... không phải Pháo Thiên Minh không biết tâm tư của cô, chỉ là đối với Đường Đường không hề rung động, không có cảm giác.

Tục ngữ có nói nữ truy nam chỉ cách một lớp giấy nhưng vẫn có một số nam nhân sẽ không chấp nhận tình cảm như vậy. Dù tục ngữ còn nói: Ăn chùa ngu sao không ăn, nhưng mà... theo nguyên tắc của Mã: ta muốn tìm nữ nhân lên giường, tuyệt đối không tìm trinh nữ, hậu quả quá nghiêm trọng. Pháo Thiên Minh cũng giống thế, yêu đương với người không có tình cảm, hy sinh nhiều thời gian, không gian, y cảm thấy không đáng. Hắn còn tin vào duyên phận, khi đã đến thì sẽ là của mình. Dù sao bây giờ không phải như thế kỷ 21, khi tỷ lệ nam nữ nghiêm trọng mất cân bằng cứ 10 người đàn ông có 2 gã độc thân.

Hiện giờ là bốn đấu hai, mỗi bên mất một người võ công yếu nhất. Đường Đường gần đây đều đang tham khảo tư liệu, mọi người đều hiểu đặc điểm hai người bên ngoài quán trọ. Thiếu sót lớn nhất của Vô Tình là không biết võ công, thân không chút nội lực. Nhưng ám khí của hắn sắc bén, có lẽ cũng hiếm thấy trên đời. Đặc biệt là cái kiệu kia, bên trong đầy bẫy, gần nó là chết. Hơn nữa kiệu còn có tác dụng phòng cháy, phòng thủ, phòng ám khí đánh úp, dĩ nhiên nếu đổ được thùng dầu đốt cháy thì cũng phá hủy được phần nào.

Còn Thiết Thủ càng tồi tệ, kiếm của Pháo Thiên Minh chém còn không đứt, ba người kia đâu dám đối chưởng đối quyền với hắn.

"Bọn chúng đang làm gì vậy?” Vụ Lý Hoa quan sát hai người dưới lầu. Mấy người áp mặt vào khe cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy Vô Tình và Thiết Thủ chia nhau canh gác trước sau, phía trước Vô Tình đang chỉ huy bốn tiểu đồng trồng tre quanh quán trọ cách hai mươi trượng. Cũng không thể gọi là trồng tre, chỉ là cầm những cây tre cắm xuống đất.

"Ý đồ gì đây?” Pháo Thiên Minh không hiểu ra sao.

"Không rõ!” Vô Song Ngư cũng không hiểu.

"Lần này gặp rắc rối rồi, có lẽ đây là một trận thế.” Xa dù không biết nhưng cũng đoán được phần nào.

"Trận thế? Ta từng gặp một lần rồi. Chính là Đào Hoa trận trên Đào Hoa đảo, Mã và Phích Lịch bị nhốt vài ngày, sau đó ta và Kiều Phong tới bái kiến trên đảo mới thả bọn họ ra. Ta nghĩ chắc hắn không muốn ta chạy trốn." Thật ra mục tiêu lớn nhất của Vô Tình là ngăn chặn khinh công của Pháo Thiên Minh, nhưng không ngờ Pháo Thiên Minh lại không tiện bỏ rơi Vô Song Ngư.

"Đường Đường phát tin nhắn cho ta: Địch không động thì ta động. Bảo ta làm theo kế hoạch." Xa nhìn tin nhắn nói.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩