TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 174: Tứ Đại Danh Bổ gặp Hiệp Khách 12

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Đông Phương Bất Bại hỏi: "Tiểu Ngư, cần ta thay ngươi diệt Tứ Đại Danh Bổ này không?"

Gia Cát tiên sinh trầm ngâm đáp: "Đông Phương giáo chủ, nếu ngươi xuất thủ, ta cũng buộc phải ra tay. Ngươi có chắc chắn đánh bại ta không?"

"Thôi thôi, Đông Phương tỷ tỷ cứ trở về trước đi, sau này có việc lại đến tìm tỷ. "

"Vậy được, lão già đừng tỏ ra hung hăng, Hắc Mộc nhai chúng ta chưa bao giờ để quan phủ vào mắt. Tiểu Ngư, ngày nào đó hiểu ra thì tới Hắc Mộc nhai tìm ta, ta nhất định sẽ truyền thụ cho ngươi Quỳ Hoa Bảo Điển."

"Được rồi, ngươi cứ đi thong thả nhé!" Quay sang nói với Pháo Thiên Minh đang ngờ vực: "Muốn luyện thần thông, trước phải tự cung. Tự cung là cắt JJ, lần trước suýt bị lừa mất cái đó rồi, may có Chân Hán Tử kịp thời cứu giúp." Câu chuyện thật mơ hồ, khiến Pháo Thiên Minh suy nghĩ lệch lạc.

Phong Lăng độ là một cửa sông...ừm, nói thật rõ ràng! Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư đến đây vào ngày thứ tư. Trước đó, hai người trực tiếp dịch chuyển đến Tuyết Sơn phái nên hoàn toàn không biết mình đang ở vị trí nào của Trung Quốc, chỉ có thể lấy các thị trấn làm điểm tham chiếu để chạy trốn. Lý do đến cửa sông này là do chiến lược của Vô Song Ngư: đi vòng vèo, trước tiên chạy thật xa, rồi đột ngột quay về thị trấn. Nếu kế hoạch không thành, xem có thể dành ra một ngày để hoàn thành nhiệm vụ hay không, rồi tách ra chạy trốn, cố gắng trụ qua mười ngày.

Quán rượu Phong Lăng nằm gần Phong Lăng độ, khách trong quán không ít. Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư cũng có mặt trong đó. Pháo Thiên Minh rất bất mãn với chiến thuật du kích này, nhưng hiện tại thật sự không có sự lựa chọn tốt hơn. Mười hai giờ trước, y đã áp dụng kiến thức quân sự và kỹ năng sinh tồn từ sách giáo khoa đặc nhiệm, sử dụng bẫy, mùi lạc đánh hướng, ẩn nấp nhưng đều không có tác dụng. Mỗi lần xong việc, Vô Song Ngư đều phát hiện Lãnh Huyết và một tên gã dáng vẻ chán nản đuổi theo cách đó mười dặm, thỉnh thoảng thả bồ câu. Nếu chỉ mình Truy Mệnh thì hai người đã ra tay từ lâu. Tiếc là tình huống hai đánh hai, bên mình phần thua nhiều hơn. Đây không phải chuyện đùa, một bị bị bắt đánh rớt tới tận tân thủ thôn, mặc dù giữ được võ công nhưng đẳng cấp phải mất bao nhiêu tâm huyết mới luyện lại được. Đây cũng là nguyên khiến khiến Pháo Thiên Minh không vứt bỏ Vô Song Ngư bỏ chạy một mình.

Hai người đang kiên nhẫn chờ đợi, chợt một thanh niên đi vào cửa. Hắn ta lông mày rậm rạp, mắt to, mặc áo đen, trông rất khỏe khoắn, đôi tay trần tráng kiện hơn người thường. Pháo Thiên Minh mỉm cười, cuối cùng tên BOSS ẩn giấu bấy lâu cũng xuất hiện.

Thanh niên liếc nhìn hai người rồi ngồi xuống gần đó, nói nhỏ: "Thuyền đò đã bị phá hủy hết rồi, sao không buông tay đầu hàng?"

"Này! Ngươi là Thiết Thủ phải không? Ngươi cũng biết chúng ta bị oan, sao cứ gây sự với chúng ta?" Vô Song Ngư hỏi to.

"Có phải oan uổng hay không, lời ta nói không tính, hơn nữa cũng không hề đe dọa mạng sống các ngươi, chỉ là về tân thủ thôn luyện lại thôi. Hơn nữa có khoản bồi thường khổng lồ 5 vàng, việc tốt như thế biết tìm đâu cho ra." Thiết Thủ cười rất mộc mạc.

"Vậy ta thử cao chiêu của Thiết Thủ Thiết nhị gia đây." Vô Song Ngư đánh ra một quyền, Thiết Thủ khẽ vận khí tay phải đỡ đòn, Vô Song Ngư như đấm vào tảng đá.

Thiết Thủ đổi quyền thành chưởng, định nắm mạch môn của đối phương. Một kiếm của Pháo Thiên Minh đã chém tới, Thiết Thủ ngồi vỡ cái ghế, tay trái nắm ngược lại thân kiếm.

Pháo Thiên Minh vứt kiếm, lật tay một cái lại rút ra một thanh kiếm khác. Sau khi đấu với Lý Thu Thủy, Pháo Thiên Minh cố tình chuẩn bị sẵn một bộ kiếm sắt dự phòng. Thiết Thủ buông Vô Song Ngư, tay phải đón lấy thanh kiếm. Pháo Thiên Minh lại vứt kiếm, người lùi lại một phi đao bắn ra. Như Pháo Thiên Minh dự liệu, Thiết Thủ tránh mắt, phi đao cắm vào sống mũi hắn. Máu chảy nhiều nhưng thương tích không nghiêm trọng.

Kiếm của Pháo Thiên Minh đâm tới không cho Thiết Thủ thời gian cầm máu, Thiết Thủ vẫn tay phải chộp lấy, nhưng không ngờ kiếm của Pháo Thiên Minh truyền lại một lực kéo liên miên, vì không đề phòng Thiết Thủ bị lực kéo làm lảo đảo.

Vô Song Ngư đứng bên cạnh chờ đợi, không khách khí liên tiếp đấm ra. Pháo Thiên Minh thì nghiêng mình dùng Dẫn tự quyết tá lực. Khi trước Cưu Ma Trí phải dốc toàn lực đối phó chiêu này, đánh bại Pháo Thiên Minh cũng phải hai mươi chiêu. Rõ ràng Thiết Thủ đã rối loạn, mỗi đấu quyền với Vô Song Ngư, tay hắn lại nóng thêm một chút, dù là Thiết Thủ nhưng không phải Thiết Tý, cánh tay đã bị bỏng vài chỗ.

Đáng sợ hơn là Vô Song Ngư quyết tâm liều chết, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước. Đây là võ công đặc biệt của Vô Song Ngư "Lý Đại Đào Cương", hy sinh chân khí hộ thể để tăng sức tấn công gấp đôi.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩