TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 197: Thu phục Cổ Tượng, đột phá lục phẩm (4)

Lý do Mộc tiên sinh buông tha cho y, một là bởi vì lời nói của y quả thật có vài phần đạo lý, nhưng đây không phải mấu chốt, mấu chốt là Mộc tiên sinh muốn y ổn định quỷ vực này.

Muốn y ổn định, đầu tiên phải để cho y dính vào.

Vì thế, Cổ Tượng tướng quân quả quyết bay ra, như báo săn điên cuồng xông tới bên người, túm lấy xiêm y của nam tử, lại nặng nề ngã trên mặt đất, quát: "Nhìn kỹ đây là đâu!"

Nam tử kia sửng sốt.

Mà nữ tử cũng đã chạy vào phạm vi quỷ vực, ở phía trước vẫy tay, vội hô: "Lang quân, mau tới, mau tới đây~~~"

Nam nhân nhìn bộ dáng hung ác của Cổ Tượng tướng quân, không để ý đau đớn, bò dậy muốn chạy vào bên trong, nhưng trong lúc bất chợt gã dừng bước, thân hình cứng ngắc, mặt lộ vẻ sợ hãi, ngay sau đó quỳ rạp trên mặt đất kêu "a a" thất thanh.

Phía trước, làm gì có ngôi nhà nhỏ nào, chỉ có một cái hố đen màu xám to lớn, như có như xẹt qua một tia tanh hôi trên mặt đất, tạo thành làn khói làm cho người ta chướng mắt.

Cổ Tượng tướng quân cũng nhìn thấy, y không chỉ nhìn thấy cái này, còn nhìn thấy khí từ quanh thân nữ tử kia tan ra, hóa thành thi hài màu trắng khủng bố đang oán độc nhìn chằm chằm y.

Cổ Tượng tướng quân túm lấy cổ nam nhân kia, tức giận nói: "Cẩn thận nghĩ lại xem, ngươi biết nữ nhân này sao?"

"Ta…… ta……"

Khuôn mặt nam nhân sợ hãi, qua thật lâu mới nhớ lại: "Ta ta nhớ ra rồi! Nàng ấy là Tiểu Thúy, nàng ấy…”

Cổ Tượng tướng quân một phen ép hỏi, lập tức hỏi ra lý do.

Nam nhân này là công tử nhà giàu, mấy năm trước, gã từng đùa giỡn một nữ nhân, nữ nhân kia tránh né gã, gã lại năm lần bảy lượt đùa giỡn, kết quả nữ nhân kia không chịu được nhục nhã, nhảy sông tự sát, sau lại bị đẩy xe đưa đến cái hố vạn nhân này, trực tiếp chôn.

Cổ Tượng tướng quân không nói hai lời, đánh nam nhân ngất xỉu, sau đó mắng một tiếng: "Làm nhiều việc ác, đáng đời bị quỷ giết!"

Dứt lời, hắn liền ném nam tử này vào hố vạn nhân.

Thi hài kia bắt lấy nam nhân, trong mắt nhìn về phía Cổ Tượng tướng quân không còn vẻ oán độc nữa, sau đó lại kéo nam nhân tiến vào hố vạn nhân.

Cổ Tượng tướng quân chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhưng vẫn vỗ vỗ tay trở lại bên người Lý Nguyên, chính khí lẫm liệt nói: "Loại này cẩu vật làm ác này, toàn bộ chết sạch là tốt nhất!"

Lý Nguyên liếc y một cái, không tiếp chuyện này, mà nói: "Lần trước, ta giống như ngươi, ném Triệu Tiên Đồng cho Minh Thư, kết quả qua vài ngày, Triệu Tiên Đồng liền từ bên trong đi ra, gã tìm ngươi, cũng tìm ta.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau một thời gian, nam nhân đó cũng sẽ đến tìm ngươi."

Cổ Tượng tướng quân coi ác như thù nói: "Nếu nam nhân đó đến tìm ta, ta giết lại một lần là được.

Loại ác nhân này, ta hận không thể thiên đao vạn quả.

Lý Nguyên nói: "Đủ rồi."

Cổ Tượng tướng quân cười hì hì, sau đó nói tiếp: "Lúc còn ở Trung Nguyên, ta nghe nói nếu chọc phải quỷ, chỉ cần ngươi ngăn cản quỷ xuất thủ một lần, quỷ đó sẽ rời đi.

Cho nên, nam nhân kia tới tìm ta, ta giết liền chết.

Tuy nhiên"

Thần sắc của y trở nên nghiêm túc: "Vừa rồi ta thấy được, nếu như ta ngăn cản quỷ phó giết người, những quỷ phó này có thể sẽ dời mục tiêu, đổi mục tiêu biến thành kẻ ngăn cản.”

Lý Nguyên nói: "Ngươi điều động tất cả người của ngươi đến đây, vây quanh ngoài cửa vào hố vạn nhân, đợi đến bọn quỷ phó từ bên trong đi ra, ngươi bắt người nhốt trong lồng thử xem.

Nếu tên quỷ phó này không trở về, vậy… hố vạn nhân không thể phái ra quỷ phó kế tiếp, quỷ vực có thể tạm dừng."

"Ý kiến hay!" Cổ Tượng tướng quân vỗ tay khen ngợi.

Đêm đó, Cổ Tượng tướng quân trực tiếp điều đám loạn binh kia.

Trải qua công thành lúc trước, đám loạn binh này thật ra cũng chỉ còn lại có hơn một ngàn người.

Cổ Tượng tướng quân điều hơn một ngàn người tới, giáo huấn bọn họ một phen ngay trước mặt Lý Nguyên, muốn bọn họ sau này không thể quấy nhiễu dân chúng.

Sau đó, y lại từ trong hơn một ngàn người chọn mấy người ngày thường ương ngạnh nhất, giết ngay tại chỗ.

Tiếp đến, y lại chia những người còn lại làm ba nhóm, mỗi nhóm gần bốn trăm người, đóng quân trước hố vạn nhân.

Những binh lính này nhìn về hướng hố vạn nhân, đập vào mắt chỉ có một tòa nhà nhỏ u tĩnh, sau khi nghe thấy có quỷ, không ít người đều bị dọa tê liệt dây thần kinh, nhưng Cổ Tượng tướng quân ở chỗ này, không ai dám lỗ mãng.

Hơn nửa đêm, từ tòa nhà nhỏ truyền đến tiếng mở cửa "cót két kẽo kẹt", có hai thân ảnh từ trong tòa nhà vội vàng đi ra.

Một người là nam tử tóc ngắn, nam tử này mặc áo màu lam, lưng đeo giỏ trúc, bên hông đeo loan đao giống như lưỡi liềm, lưỡi dao ở bên trong, lóe ra hàn quang.

Cổ Tượng tướng quân nghiêng đầu nói: "Đây là người của Sơn bang."

Người còn lại là một người mặc nhuyễn giáp, mang theo đại đao, bộ dáng giống như binh lính.

Cổ Tượng tướng quân gãi gãi đầu nói: "Đây là người của chúng ta, lúc trước bị Sơn bang độc chết."

Giờ khắc này, y càng nhận thức được vấn đề nghiêm trọng.

Cái quỷ vực hố vạn nhân này căn bản không phải là chỗ để "thiện nhân báo thù", mà là chỗ để cho tất cả mọi người đi giết người, chỉ cần có ngươi chết, chôn ở chỗ này, bất kể ngươi là thiện nhân hay ác nhân, đều có thể đi ra ngoài lại kéo người trở về giết.

Chợt, hai người này trực tiếp bị bắt lại, dùng xe bò vừa mới kéo tới nhốt trong lồng sắt.

Một đêm trôi qua……

Hai nam nhân vẫn còn trong lồng, họ hét lên đủ thứ tiếng nhưng không ai để ý đến họ.

Bởi vì hai người này không trở về, quỷ vực bên trong cũng không có người xuất hiện.

Cứ như vậy, giằng co mười hai canh giờ, hai người này đột nhiên biến mất khỏi lồng.

Ngay sau đó, có hai người đi ra.

Hai người này một là người bình thường, còn một người là cao thủ cửu phẩm, sau đó bị bắt lại, nhốt ở trong lồng sắt.

12 giờ sau……

Cả hai đều biến mất.

Lần thứ ba, đi ra hai người một cao thủ cửu phẩm, một cao thủ bát phẩm.

Cổ Tượng tướng quân xuất thủ, đem hai người đưa vào trong lồng sắt.

12 giờ sau……

Cả hai tiếp tục biến mất.

Lần thứ tư, hai người đi ra lại biến thành hai người bình thường.

Lý Nguyên cùng Cổ Tượng tướng quân đang không ngừng thử nghiệm.

Hiển nhiên, nhốt quỷ phó đi ra vào lồng là ý kiến không tồi.

Điều này sẽ làm quỷ vực hố vạn nhân tạm ngưng hoạt động mười hai canh giờ.

Mười hai canh giờ sau, quỷ vực dường như sẽ "đổi mới", ngẫu nhiên phái ra quỷ phó mới.

"Bây giờ ta có một câu hỏi cuối cùng." Lý Nguyên nói.

Cổ Tượng tướng quân cũng rất thông minh, nói thẳng: "Phải biết rõ trong cái hố này đã từng chết những người nào."

"Không sai."

"Trước khi chúng ta tới đây, nơi này chính là hố vạn nhân, mai táng rất nhiều người, thậm chí còn có không ít cổ nhân trăm năm trước.

Huyện Thu Đường tồn tại đã lâu, nói cho đúng thì nơi này không chừng còn chôn người từ ngàn năm trước.

Nếu trong những người này tồn tại một số nhân vật lợi hại, thì chắc chắn có lúc đến phiên bọn họ.”

"Đi điều tra huyện chí đi, sau này Thanh Đàm, Thu Đường đều là của ngươi.” Lý Nguyên không tính ở lại nữa.

Cổ Tượng tướng quân trầm ngâm, nói: "Mộc tiên sinh, ta tìm ngài như thế nào?"

"Đến Linh Dương khẩu, thấy trên vách núi có chim thì gọi tên ta. nếu chim bay xuống trước mặt, đồng nghĩa với việc ta đã tới.” Lý Nguyên nói.

Cổ Tượng tướng quân hành lễ thật sâu, nói: "Tại hạ đã biết, Mộc tiên sinh, ngài yên tâm đi. Quỷ vực này, ta cũng đã bị cuốn vào, nếu không thể giải quyết, tâm ta cũng không thể an yên."