TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 185: Bảo khố Đại Chu mở loạn thế, ma tâm ly biệt, đồ lục sống (1)

Mấy ngày sau, chấp sự của thương hội Hồng Nghĩ lặng lẽ tiến vào huyện Sơn Bảo, mang đến danh sách thương phẩm mới cho Huyết Đao Môn.

Lúc này trước bàn tròn có năm người ngồi, ngoại trừ thương hội Vi chấp sự, Lý Nguyên, Thiết Sát, Đinh lão còn có thêm Ngư Triều Cẩn.

Bầu không khí có phần khác lạ với lúc trước. Khi đám người Lý Nguyên lật xem danh sách, Thiết Sát lại không làm gì cả mà là đột nhiên nhìn về phía Vi chấp sự nói: "Ta và Vi chấp sự đã quen biết nhau nhiều năm rồi. Bây giờ ta có một thỉnh cầu, mong Vi chấp sự giúp đỡ."

Vi chấp sự khẽ nhíu mày, nói: "Ta chỉ là chấp sự thương hội, nếu trong phạm vi năng lực thì mới có thể giúp đỡ.”

Thiết Sát chần chờ một lát, ôm một quyền, rồi cười nói: "Không biết quý hội có giao tiếp với Thánh Hỏa Cung hay không? Và liệu có đi ngang qua Hắc Mộc phủ Hãn Châu đạo hay không?"

Vi chấp sự vừa nghe liền hiểu ý của Thiết Sát. Y giãn lông mày, nói thẳng: “Thì ra là chuyện này, thực ra có một số tin tức ở Trung Nguyên cũng không phải là bí mật, nói cho Thiết môn chủ cũng không sao.”

Dứt lời, y nói nhỏ: “Năm Hồng Liên thái tử xưng đế, đổi Đại Chu thành Đại Tề, sau đó ở trong thành Ngọc Kinh say mê hưởng lạc.

Mà Thiên tử trốn về tây, lại một lần nữa đứng vững gót chân, hiệu lệnh các thế lực lớn trong thiên hạ cắn nuốt Hồng Liên thái tử.

Thánh Hỏa Cung cũng phụng hiệu lệnh này, lúc này họ đang bị cuốn vào chiến tranh với Hồng Liên Giáo, chém giết không ngừng. Lúc này Thiết môn chủ đi Thánh Hỏa Cung e là sẽ bị cuốn vào cuộc chiến này, đao thương không có mắt, đi hoặc có đi không về.

Bởi vì chiến tranh, thương hội chúng ta không tiến vào Hãn Châu đạo, chỉ có thể vòng qua bên cạnh…”

Thiết Sát có chút kinh ngạc nói: “Tại sao Thánh Hỏa Cung phải phụng lệnh của Thiên tử?”

Vi chấp sự nói: “Không phải phụng lệnh Thiên tử mà là sau khi Thiên tử hứa hẹn thành công thì sẽ mở bảo khố của Đại Chu, để cho các thế lực lớn vào trong chọn lựa ba loại bảo vật.

Phải biết trong kho báu Đại Chu cất giấu tất cả bảo vật mà các triều đại của Đại Chu có thể thu thập được.

Trong quá khứ, hoàng thất không người, không thể dùng hết những bảo vật này. Đồng thời lại cổ hủ, không chịu mở cửa cho người ngoài, không chịu dùng để bồi dưỡng cường giả khác họ.

Cho nên, mới để cho Hồng Liên tặc có cơ hội lợi dụng.

Nhớ lại lúc Đại Chu cực thịnh, bảo khố của Đại Chu là thánh địa một phương, cho dù chỉ mơ ước thôi cũng sẽ dẫn họa lên người, cho dù hỏi hai câu về bảo khố Đại Chu cũng sẽ bị bắt lại.

Bây giờ, bảo khố Đại Chu này lại thành vật ban thưởng, nghe thật châm chọc biết bao?

Ngoài ra, Hồng Liên Thái tử cũng quá không ra dáng. y xưng đế cũng không lấy chỗ tốt gì, chỉ điều các thế lực lớn nhanh chóng vào Ngọc Kinh triều bái.

Hồng Liên thái tử thế mà lại nghĩ nhân cơ hội này hiệp thương với các thế lực lớn. nhưng những thế lực lớn kia ai không phải chiếm núi làm vua, ai sẽ nghe y?

Thay vì để Hồng Liên thái tử nhảy nhót trên ngôi vị Hoàng đế, bọn họ thà rằng để Thiên tử trở lại ngôi vị Hoàng đế, để cho đại địa này tiếp tục gọi là Đại Chu, như thế khắp nơi cũng có thể an an ổn ổn…”

Vi chấp sự rủ rỉ nói, thân thể Lý Nguyên bỗng nhiên hơi chấn động, đồng tử co rụt lại.

Người nói vô tình, người nghe hữu tâm.

Vi chấp sự chỉ nói Hồng Liên tặc phá thành, nói hoàng thất lấy bảo khố Đại Chu làm thù lao kêu gọi thế lực thiên hạ phá tặc.

Nhưng,

Không biết là Vi chấp sự quên nói, hay là y căn bản không nghĩ tới.

Liệu sẽ có một loại khả năng là hoàng thất Đại Chu ở trong mắt chúng thế lực vốn vẫn rất mạnh. sau nhiều năm như vậy, loại cường đại này rốt cuộc còn thừa bao nhiêu lại không ai biết được, cũng không ai bằng lòng đi thử. Cho nên, bảo khố Đại Chu rõ ràng giấu nhiều bảo bối như vậy nhưng lại không ai dám động vào.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi.

Hồng Liên giáo đâm một cái như vậy, lại trực tiếp đâm ngã hoàng thất Đại Chu.

Ép Thiên tử trốn về phía tây, ép Thiên tử mở bảo khố treo thưởng.

Cái gì đây?

Cái này gọi là Đại Chu cởi hết quần lót xuống cho người ta xem.

Đại Chu đã không còn là Đại Chu trong quá khứ, đã không còn cường đại nữa.

Nhưng Đại Chu hết lần này tới lần khác còn có bảo khố cùng với các loại bảo vật tiền tài.

Cái gì đây?

Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Hôm nay một Hồng Liên tặc có thể xưng đế, đổi lại một nhà khác dường như cũng không phải là không thể.

Nếu nói Hồng Liên tặc tạo phản, trình độ loạn trong loạn thế này chỉ mới ở cấp nhập môn.

Hồng Liên tặc công phá Ngọc Kinh, cũng xưng đế, trình độ loạn này là cấp bình thường.

Như vậy, Hoàng đế mở bảo khố Đại Chu, để cho các thế lực lớn trong thiên hạ vì y phá Ngọc Kinh, đoạt lại ngôi vị Hoàng đế. trình độ loạn này sắp nhảy lên trở thành cấp ác mộng

Lý Nguyên đã thấy được cảnh tượng thế lực cát cứ, chinh phạt lẫn nhau, đã thấy được bộ dáng địa ngục trần gian…

Việc này, trước khi xuyên không hắn đã thấy rất nhiều trong sử sách.

Trong lòng hắn âm thầm thở dài, hắn phải tận dụng thời gian để trở nên mạnh mẽ, như vậy mới có thể sống sót trong làn sóng loạn thế càng ngày càng mãnh liệt và khủng bố kia.

Bên kia, Thiết Sát thi lễ một cái, nói: "Thì ra là thế, đa tạ Vi chấp sự."

Vi chấp sự cười nói: "Không cần khách khí. chỉ là đã như vậy, Thiết môn chủ còn muốn đi theo thương đội chúng ta nữa không? Nếu đi theo cũng được, chỉ là đến lúc đó ngươi cần tự mình rời đi ở gần Hãn Châu đạo."

Thiết Sát trầm mặc một lát, trong đôi mắt hiện lên vẻ suy tư.

Y là người thông minh, người thông minh sẽ không đặt mình vào nguy hiểm.

Mà hiện tại đi Thánh Hỏa Cung là cửu tử nhất sinh, chính là con bạc đánh bài đỏ mắt…

Thiết Sát suy nghĩ một lát, lấy trong ngực ra hai kim nguyên bảo rồi đẩy tới, sau đó nói: "Kính xin Vi chấp sự giúp Thiết mỗ thoáng lưu ý về thế cục của Hãn Châu đạo. nếu đã là thời cơ chưa tới, Thiết mỗ nóng vội cũng vô dụng. Hiện giờ, Thiết mỗ tạm thời không đi."

Ngư Triều Cẩn bỗng nhiên ngẩng đầu, lại cúi đầu, thần sắc vô cùng buồn bực.

Vi chấp sự bất động thanh sắc mà tiếp nhận nguyên bảo, cười nói: "Mặc dù môn chủ ở huyện nhỏ biên thùy, nhưng cầm lên được buông xuống được, cũng là một nhân vật. Ta giúp ngươi nhìn, sang năm tới đây sẽ nói với ngươi."

"Đa tạ.” Thiết Sát ôm quyền, lại nói: "Việc này nếu thành, Thiết mỗ còn trọng tạ."

"Khách khí khách khí.” Vi chấp sự cười ha hả, hoàn lễ.

Mà bên kia, Lý Nguyên thấy hai người nói chuyện xong rồi, hắn mới hỏi: "Vi chấp sự, có kỹ năng lục phẩm, thịt yêu thú lục phẩm bán không?"

Hắn nghĩ nếu muốn tăng lên nồng độ máu, áp lực máu, không bằng lại thử một chút thịt yêu thú lục phẩm.

Công pháp lục phẩm ẩn chứa sinh mệnh đồ lục tất nhiên không có, nhưng kỹ năng lục phẩm hẳn là không quá trân quý.

Vi chấp sự nói: "Thương hội có quy định, tất cả đồ vật lục phẩm chỉ thu huyết kim, hoặc lấy vật đổi vật, mà không thu vàng bạc."

Lý Nguyên móc trong ngực ra một thỏi kim nguyên bảo đặt ở trên bàn, chậm rãi đẩy ra ngoài.

Vi chấp sự không nhúc nhích.

Lý Nguyên lại lấy ra một thỏi kim nguyên bảo, lại đẩy qua.

Vi chấp sự cầm hai thỏi kim nguyên bảo thu vào trong ngực, sau đó nói: "Đây cũng không phải là quy định của một nhà thương hội chúng ta, mà gần như là một quy tắc ước định.

Cũng được cũng được, vậy thì nói với ngươi một chút đi.

Bất kỳ thế lực lớn nào cũng không thiếu hoàng kim bạch ngân, thậm chí là thịt yêu thú và các tài nguyên khác cũng có đầy đủ, chỉ những giao dịch này cũng đủ để bọn họ chi tiêu hàng ngày.

Nhưng sinh mệnh đồ lục và tài nguyên lục phẩm trở lên lại rất hiếm.

Đến cấp độ lục phẩm đã đủ để một người địch một quân, đủ để không nhìn bao nhiêu nhân số.

Cho nên, mỗi một lục phẩm đều là nhân tố không ổn định cực lớn.

Không có thế lực lớn nào bằng lòng dã ngoại sinh ra một lục phẩm, cho nên, bọn họ đem công pháp, kỹ năng, tài nguyên lục phẩm giữ chặt trong tay. Ngươi muốn thăng cấp lục phẩm thì phải gia nhập một thế lực nào đó.

Về phần huyết kim, đây cũng là một loại tiền tệ lưu truyền trên lục phẩm. Bản thân huyết kim đẹp như mỹ lệ, tựa như hỏa ngọc, mà giá trị cũng không phải hoàng kim bạch ngân có thể so sánh. Hấp thu một lượng máu trong huyết kim giống như nuốt một hai cân thịt yêu thú lục phẩm.

Phải biết rằng, sau khi đạt tới lục phẩm, số lượng thịt yêu thú cần ăn mỗi tháng cũng không ít, nhưng phần lớn hương vị yêu thú lục phẩm trở lên đều không tốt, thịt vừa thô vừa già, cho nên hấp thu máu trong huyết kim là có thể vừa hoàn thành tu luyện, vừa không cần chịu đựng thịt khó ăn kia.

Bởi vậy, huyết kim có giá trị rất cao, bản thân là tiền tệ, cũng là hàng hóa cần thiết……"

Nghe xong, Lý Nguyên im lặng.