TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 103: Bát phẩm

Con đường kiếm tiền, con đường mua sắm đều đã được trải xong, bởi vì mỗi phân đoạn đều đủ vững chắc, Lý Nguyên cũng không gặp phải kẻ không có mắt đến để cướp bóc…

Mấy huynh đệ Tiền Đại vừa nhìn là biết dũng mãnh vô cùng, cho dù là đẩy xe đi giữa rừng cũng không ai dám cướp.

Lý Nguyên thì lợi dụng thân phận Tiểu Lý gia để tìm hiểu rõ con đường thịt yêu thú ở chợ đen, cũng chưa từng gặp phải cướp bóc…

Thói quen hàng ngày của hắn, cũng trở nên hơi có quy luật.

Dăm ba ngày, đi săn kiếm tiền.

Ban ngày mua thịt yêu thú, hoặc là đi tu luyện trong phủ đệ của Lý gia.

Buổi tối đi dạo phố với Diêm nương tử và ngủ.

Cũng coi như là ba điểm thẳng hàng.

Đương nhiên, quán rượu Hành Vu có đôi khi sẽ bởi vì thị trường dao động mà không thu quá nhiều thịt rừng, nhưng vị lão bản nương của quán rượu Hành Vu kia rất nhiệt tình, mai mối đủ kiểu, giới thiệu nguồn cung cấp hàng Lý Nguyên cho các tửu lâu khác.

Nhưng vị lão bản nương kia ra sức kết giao với Lý Nguyên như thế, cũng không chỉ vì thân phận của hắn, mà còn bởi vì Diêm nương tử.

Diêm nương tử khổ luyện Hồi Liễu Công, nhưng làm thế nào cũng luyện không được, cho nên điều chỉnh thời gian, thường ra ngoài đi dạo với vị lão bản nương quán rượu Hành Vu, uống chút trà, ăn trái cây và tâm sự.

Tính cách hai người hợp nhau, lại hiểu rõ ngọn nguồn, sau đó thế mà thật sự trở thành bằng hữu, hoặc có thể nói là khuê mật.

Mà bên kia, Tả Tú Tú và Hoàng Nhã đi phường Ngô Đồng, lại làm cho Lý Nguyên thoáng mở rộng tầm mắt, chuyện này vẫn là Vu Mậu nói cho hắn biết.

Vu Mậu nói Tả Tú Tú đi phường Ngô Đồng không bao lâu, đã được Thiếu quán chủ của võ quán Sư Phong cưới làm thê tử.

Võ quán Sư Phong là võ quán không kém, nghe nói thực lực của quán chủ đạt tới bát phẩm, là một trong những thế lực không nhỏ ở phường Ngô Đồng.

Tả Tú Tú gả cho Thiếu quán chủ còn gây chấn động, bởi vì quán chủ thiếu chút nữa vì chuyện này mà đoạn tuyệt quan hệ cha con với Thiếu quán chủ.

Nhưng Thiếu quán chủ lại yêu Tả Tú Tú, cho dù nàng từng là vợ người ta cũng không ghét bỏ chút nào.

Hiển nhiên, giữa hai người có chuyện riêng, về phần là chuyện gì… Sợ chỉ có hai người biết.

Hoặc là thanh mai trúc mã, hoặc là nhất kiến chung tình, hoặc là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, hoặc là một người mặc dù đã lập gia đình nhưng lại là người si tâm khổ tình……

Những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là hai người ở bên nhau.

Về phần vụ án thả chìm thi thể trong chợ đen, cuối cùng xác định là Ngụy gia gây nên, ít nhất Huyết Đao Môn nói với bên ngoài như vậy.

Ngụy gia sắp xếp không ít lá bài ở trong chợ đen, những lá bài này sẽ tìm cơ hội giết chết đệ tử Huyết Đao Môn.

Những đệ tử ngoại vi của Huyết Đao Môn ngày trước, còn có Ôn Tiểu Kiều, Thái Trạch, thậm chí là đệ tử nhập phẩm, đều là bọn họ giết chết.

Hắc Diện trưởng lão và Lý gia tìm được danh sách, đem chém giết hết sạch.

Chợt, Huyết Đao Môn nhấc lên chuyện trả thù Ngụy gia.

Nói về Ngụy gia……

Huyết Đao Môn, Ngụy gia, Tôn gia vốn là ba thế lực lớn của huyện Sơn Bảo.

Còn Huyết Đao Môn và Ngụy gia có mối thù truyền kiếp.

Lúc trước bởi vì Hồng Liên tặc cho nên song phương mới tạm thời hợp tác, hiện tại Hồng Liên tặc đã chạy xa, nghe nói là bắc thượng trực tiếp đánh Ngọc Kinh, thù của hai nhà này lại nổi lên.

Hơn nữa vụ án chìm thi thể lại càng đổ thêm dầu vào lửa.

Thế lực song phương thường xuyên giao phong, chặn giết tại dã ngoại bắt đầu trở nên bình thường, tình thế có vẻ càng ngày càng nghiêm trọng.

Mà lúc này, khoảng cách lần đầu tiên Lý Nguyên thu mua thịt yêu thú đã qua ba tháng.

Một ngày này, sáng sớm ở hậu viện khu nhà lều, Lý Nguyên vứt miếng thịt yêu thú cuối cùng vào miệng, tiện đà mũi chân đạp đất, như cóc ngồi xổm, đồng thời ngầm vận tâm pháp “Thổ Phách Công” bát phẩm, điều động ảnh huyết lao ra bên ngoài cơ thể.

Đột nhiên, thân thể hắn đột nhiên chấn động, ảnh huyết khí huyết trong bách hài tựa như thu được sinh mệnh, bắt đầu vận chuyển theo quy luật đặc thù nào đó.

Lý Nguyên vừa nghĩ, rất nhiều ảnh huyết kia giống như kỵ binh nhận được lệnh, chúng lục tục xông ra làn da, mà làn da được rất nhiều khí huyết ôn dưỡng, cũng dần dần tựa như "trở nên cứng rắn hơn, tinh mịn hơn", bằng mắt thường cũng có thể thấy được.

Nhưng mà những ảnh huyết này quá ít, ít đến nỗi chỉ bao phủ bề mặt cơ thể theo cách thô thiển nhất.

Tuy nhiên, đây là nhập cảnh.

Còn đối với Lý Nguyên mà nói, nhập môn là đủ rồi.

Lúc này, Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm thật dài, hưng phấn nhìn lướt qua tin tức.

“Số điểm còn lại” bây giờ là “724” điểm.

“Cột “Công pháp” kia, thì biến thành 【 Công pháp: Hồi Liễu Công (100/100), Thổ Phách Công bát phẩm (1/300)】

“Vậy thì thêm tối đa đi!”

Lý Nguyên không chút do dự, trực tiếp nhấn mạnh vào dấu ++ sau 【 Thổ Phách Công bát phẩm (1/300 】.

Bùm!

Trong đầu Lý Nguyên hiện ra rất nhiều ký ức.

Rõ ràng hắn chỉ ăn thịt yêu thú trong ba tháng, cũng chỉ mài ảnh huyết ba tháng, nhưng ở trong trí nhớ này, hắn đã trải qua ba bốn năm như thế.

Trong những năm này, hắn lặp đi lặp lại cuộc sống ba tháng này, càng không ngừng tích lũy ảnh huyết và không chán mà dùng tâm pháp bát phẩm để điều động ảnh huyết, khiến cho ảnh huyết như sông lớn chảy khắp nơi, cuồn cuộn cuồn cuộn, chảy về tứ chi bách hài, cuối cùng nổi lên một lớp “Huyết Sam” chân chính ở dưới da thịt.

Lý Nguyên nhìn tin tức của mình:

【 Tên: Lý Nguyên 】

【 Điểm còn lại: 423 điểm 】

【 Cảnh giới: Bát phẩm (Luyện da) 】

【 Công pháp: Hồi Liễu Công (100/100), Thổ Phách Công bát phẩm (300/300)】

Còn thực lực tổng hợp của hắn khi không cầm vũ khí đã biến thành “19~30”.

Lý Nguyên lật tay lấy ra tụ trung đao (đao trong tay áo), thực lực tổng hợp lập tức biến thành “69~160”.

“Kỳ quái, mức tăng hơi thấp.”

Thực lực tổng hợp của hắn vốn là "49~140", hôm nay đột phá một đại cảnh giới, thế mà chỉ tăng một chút như vậy, có vẻ không khoa học.

Nhưng Lý Nguyên cũng không phải là người mới, suy nghĩ kỹ lại lập tức hiểu được vấn đề.

Là vì kỹ năng và vũ khí.

Kỹ năng của ta đều là kỹ năng cửu phẩm, hiểm nhiên vô pháp phát huy ra lực lượng bát phẩm, mà vũ khí tuy nói là binh khí không tồi đối với cửu phẩm, nhưng đối với bát phẩm thì lại hơi kém.

“Ồ……”

“Nhưng nếu ta nhập bát phẩm, vậy thì cần phải nhanh chóng tu luyện Xuân Thu Đao thức thứ hai – Kinh Trập.”

Lý Nguyên định thần lại, vung tay áo xuất đao, ấn nút, “xoạt” lưỡi dao bắn ra.

Hắn nhẹ nhàng ấn lưỡi dao lên cánh tay, nhẹ nhàng lau.

Xì……

Không hề để lại một vết trắng nào trên da.

Lý Nguyên lại dần dần tăng lực, thẳng đến khi thoáng vận lực, làn da mới xuất hiện vết trắng.

Mà đó chỉ là thoáng vận lực, cũng là thực lực tổng hợp tầm “8~9”.

Nói cách khác, đây đã là lực lượng lớn nhất mà người bình thường có thể phát huy khi cầm binh khí tốt.

Bây giờ, trừ khi hắn bị thương nặng và sức mạnh của hắn bị suy giảm, nếu không trong tình trạng hoàn hảo, cho dù Tiền Đại là cầm dao chém hắn, ngay cả da của hắn cũng không bị xước.

Lý Nguyên lại vận chuyển ảnh huyết, da thịt bên ngoài cơ thể hắn hơi phiếm hồng, dưới cùng là một lớp huyết sam mỏng.

Hắn tiếp tục dùng sức, lúc bấy giờ, hắn điều chỉnh đến lực đạo đến đúng “20” thì mới để lại vết trắng nhàn nhạt.

Thực lực tổng hợp “20”, đây là lực lượng lớn nhất mà vị nha dịch mặc thường phục hắn nhìn thấy ở phường Tiểu Mặc có thể đạt tới.

Nha dịch mặc thường phục lúc trước khiến hắn khiếp sợ, bây giờ chém hắn cũng chém không nổi.

“Bát phẩm, quả nhiên là một bước nhảy vọt.”

Tâm tình Lý Nguyên thật tốt, rèn sắt khi còn nóng, lại cầm tinh cương đao và luyện “Kinh Trập”.

Lại bảy ngày nữa trôi qua.

Lý Nguyên tiếp tục cuộc sống ba điểm thẳng hàng, thỉnh thoảng xin nghỉ để lịch lãm.

Mà một ngày này, buổi tối, hắn đang thu đao, lại bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ cảm giác thông hiểu đạo lí.

“Cột kỹ năng” rốt cục có thêm một dòng 【 Xuân Thu đao bát phẩm - Kinh Trập (sơ cấp) (1/10)】.

Mà ở phía sau【 Xuân Thu đao bát phẩm - Kinh Trập (sơ cấp) (1/10)】còn có thêm một hàng chữ nhỏ màu đỏ: yêu cầu 【 Xuân Thu đao cửu phẩm - Xuân Lôi 】 đạt tới cao cấp.

Sau chữ đỏ này lại có dấu “+” và “++”.

Lý Nguyên nhìn lướt qua “486” điểm còn dư, hắn bắt đầu thêm điểm.

【 Xuân Thu đao bát phẩm - Kinh Trập (trung cấp) (1/20) 】

Cao cấp…

Cấp chuyên gia…

“Tiếp tục thêm!”

Cấp tông sư……

“Còn 336 điểm”

“Vậy…… thì bạo!”

Lý Nguyên cắn môi, lại cộng thêm 160 điểm.

Ký ức mạnh mẽ vô tận đang nhanh chóng sinh ra.

Vất vả cần cù khổ luyện, rất nhiều thực chiến, mật thất đốn ngộ, cao nhân chỉ điểm, nhân đao hợp nhất đại viên mãn.

Nhưng vài giây sau, Lý Nguyên lại như đã trải qua mấy năm.

Sở dĩ chỉ có mấy năm, mà không phải mười mấy

Lúc này, Lý Nguyên tay cầm trường đao, lại nhìn lướt qua tin tức của bản thân.

Thực lực tổng hợp: 119~190!!

“Hiện tại có thể thử dung hợp hai luồng ảnh huyết!”

Lý Nguyên hơi nhắm mắt lại, điều động ảnh huyết tới gần nhau, lại cẩn thận, nhẹ nhàng, chậm rãi chạm vào nhau.

Lần này khác lần trước.

Lần trước tựa như hai ngôi sao va chạm, lần này lại giống như sao băng rơi xuống sông hồ, cũng truyền ra cường đại uy năng, nhưng lần này máu đã bị ngăn cản bởi “ảnh huyết huyết sam” bên ngoài cơ thể chứ không tuôn ra.

Chà chà chà!

Trong nháy mắt sắc mặt Lý Nguyên đỏ lên, hai đồng tử như điện, tóc đen như diễm không gió mà phần phật quanh đỉnh đầu, quanh người phát ra cảm giác áp bách nặng nề như thủy triều.

Oong…… Ong ong ong……

Trường đao trong tay hắn đột nhiên vang lên tiếng chuông chói tai quái dị, lộ ra sự khát máu và dục vọng giết người.

Trong lòng Lý Nguyên yên lặng đếm.

Lần này, trạng thái tốt, dường như ổn định.

Một ý niệm tách hai luồng ảnh huyết ra, Lý Nguyên thu hồi lực lượng, màu đỏ trên mặt hắn đang nhanh chóng rút đi, thoáng cái đã trở lại giống như thường ngày.