Giống như giọt sương rơi trên lá sen, khẽ lay động, nhưng không hòa tan.
Cảm nhận được biến hóa này, Vương Bạt thoáng có chút tiếc nuối, nhưng cũng không bất ngờ.
"Vân Thất kia nói không sai, mỗi người trong một giai đoạn có thể hấp thu Tiên Tủy Ngọc Dịch quả nhiên là có hạn, hoặc là vượt qua một tầng thứ, hoặc là cần thời gian dài hơn..."
"Bất quá cho dù như vậy, tiết kiệm được năm trăm năm khổ công... Cũng rất tốt rồi."
Vương Bạt tâm mãn ý túc.