"Cung chủ?"
Sâu trong phế tích, hai luồng gió lốc tựa hồ muốn nghiền nát cả hư không, như ác long, hỗn hợp vô số đá vụn, tạp vật đen ngòm, gào thét cuồn cuộn mà đến.
Mà phía sau, hỏa quang kinh người rốt cục đã áp đảo thanh thế của gió lốc, hừng hực thiêu đốt. Nhiệt lãng nóng rực vô cùng, dù cách một khoảng hư không rất xa, cũng khiến lông vũ trên thân Phiên Minh ẩn ẩn phát ra mùi khét...
Nghe được thanh âm kinh ngạc của Vân Thất, Trọng Hoa nheo đôi mắt, trong lòng có chút kinh ngạc.
Theo lời Cát Vô Cữu trước đó, nơi này và Ngọc Hồ Giới có khoảng cách không nhỏ, Cung chủ Xích Thiên Cung đi tới Ngọc Hồ Giới, hiển nhiên còn phải một thời gian nữa mới có thể trở về.