Vương Lâm nhìn đồng hồ đeo tay, còn bốn phút rưỡi nữa mới kết thúc trận đấu, bao gồm cả thời gian bù giờ mà trọng tài đưa ra. Hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
“Cược.”
Vương Lâm vừa mới nói xong, đột nhiên hắn nghe tiếng hoan hô như dời non lật bể vang lên bên ngoài. Cẩm Tú đã ghi bàn.
Thành công không nhờ may mắn. Có thể đạt được đến tình trạng như ngày hôm nay, Vương Lâm tất nhiên là hạng người tâm tư kín đáo.
Hắn biết trận thi đấu được diễn ra rất nghiêm túc.