Hôm đó trời nắng rất gắt, trên bầu trời mặt trời chói chang đang nhiệt tình tỏa ra nhiệt lượng, làm cho cả bầu trời bị bao phủ bởi những cơn sóng nhiệt vô hình, những chiếc xe lao vút cuốn theo từng đám bụi màu nâu khiến người đi đường trông có vẻ xám xịt.
Hậu Đại Khánh ngồi trong xe mát lạnh quan sát toàn bộ những gì diễn ra trên đại lộ Thiên Đô, không ai chú ý đến sự hưng phấn trong của nam nhân.
Nguyên nhân hưng phấn không phải là có chuyện gì tốt đẹp, mà là sự mới lạ của góc nhìn. Bởi vì trong rất nhiều năm rồi đây là lần đầu tiên hắn quan sát sự việc từ góc nhìn ở ghế sau.
Ở Thịnh Kinh, mặc dù quyền lực của Hậu Đại Khánh không phải là nhỏ, nhưng cấp bậc thực sự không cao lắm. Trong mười kẻ đạp xe đi làm thì có ít nhất tám người có cấp bậc ngang với hắn, có thể thấy Hậu Đại Khánh căn bản không có tư cách được cấp xe riêng.
Ghế sau là ghế của lãnh đạo.