Thạch Chí Kiên nghe xong, vội vàng nhảy xuống giường, không kịp suy nghĩ nhiều, cầm lấy áo khoác đi ra ngoài.
Thạch Ngọc Phượng bưng ly trà thanh nhiệt nói: "Trà, trà thanh nhiệt của ngươi."
Thạch Chí Kiên xoay người nhận lấy ly trà thanh nhiệt uống một hơi cạn sạch, sau đó hắn giơ ngón cái với Thạch Ngọc Phượng: "Vẫn tuyệt vời như xưa."
Thạch Ngọc Phượng muốn nói hắn vài câu, Thạch Chí Kiên đã vội vàng đi ra ngoài, tiếp theo là tiếng bước chân "lộp cộp" xuống lầu.
Thạch Ngọc Phượng và Nhiếp Vịnh Đàn nhìn nhau, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.