Thạch Chí Kiên mỉm cười: “Hai vị thiếu gia, cảm ơn các ngươi đã quan tâm. Ngoài ra, ta mời các ngươi đến thật ra là có đối sách.”
“Đối sách gì?” Từ tam thiếu và Hoắc đại thiếu chớp mắt, cảm thấy hiếu kỳ.
Thạch Chí Kiên vỗ tay, Hoàng Triêm vội vàng mang đến hai tờ giấy có ghi bài hát đưa cho hai người.
“Đây là cái gì?”
“Ý gì vậy?”