“Không chỉ tươi mà còn rất đói đúng không?’ Thạch Chí Kiên lườm Trần Tế Cửu: “Ngươi nói với Lạc ca, một trăm nghìn tiền mua xe sẽ được khấu trừ vào trong hoa hồng. Sau khi khấu trừ xong, ngươi đưa cho ta cái biên lai.”
Lôi Lạc quản lý tiền hoa hồng của Alibaba và Thuận Phong, Thạch Chí Kiên cũng không có ý định bỏ tiền mặt ra mua xe, trực tiếp sử dụng hoa hồng của mình.
“Mẹ kiếp, ngươi ngay cả Lạc ca cũng không tin?”
“Anh em ruột còn tính toán với nhau mà.” Thạch Chí Kiên đang nói, chợt nhìn thấy Trần Huy Mẫn đã đánh xe một vòng. Hắn xuống xe, đưa chìa khóa cho Thạch Chí Kiên: “Kiên ca, đã thử xong, xe rất tốt.”
Thạch Chí Kiên gật đầu, nói với Trần Huy Mẫn: “Ngươi lái chiếc xe cũ kia đi. Lát nữa ta lái chiếc xe mới này về.”