“Ta tên Thạch Chí Kiên, sau này mong các vị chiếu cố nhiều hơn.”
“Đúng vậy, Thạch tiên sinh đúng là tuổi trẻ tài cao.”
Trong lúc Thạch Chí Kiên nói chuyện với mọi người, một giọng nói quen thuộc truyền đến: “Cha mẹ ôi, tại sao đi đâu cũng gặp được hai lão đại các ngươi thế?”
“Hào cà thọt, hôm nay mọi người gặp mặt, ngươi nên tôn trọng một chút.” Giọng nói thứ hai cũng rất quen thuộc.
Thạch Chí Kiên quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Hào cà thọt khó có lúc ăn mặc trang trọng như vậy. Áo vest màu đen, ngực trái còn cài hoa. Khiến cho người ta bất ngờ nhất là trên sống mũi còn đeo một cặp mắt kính đen rất nặng. Lúc này, hắn đang rất chảnh tranh cãi cùng một ai đó.