Hart nói với giọng điệu nghiêm túc: "Thạch tiên sinh, ngươi nên hiểu hậu quả sẽ như thế nào. Sợ là lúc đó ngươi sẽ không chịu nổi.”
Hart tưởng có thể hù dọa được Thạch Chí Kiên bằng cách này, ép buộc hắn phải "ngoan ngoãn", ai ngờ…
Thạch Chí Kiên cười ha hả một tiếng, lại rót một ly rượu, cụng ly với Hart, nói: "Hart tiên sinh, cảm ơn lòng tốt của ngươi. Nhưng người Trung Quốc chúng ta có một câu nói, thà làm ngọc nát, không làm ngói lành. Ngươi có biết nghĩa là gì không? Nếu không biết, ngươi hãy về tra từ điển đi. Còn nữa, cảm ơn ngươi đã chiêu đãi. Ta ăn rất ngon.”
Thạch Chí Kiên nói xong lập tức đứng dậy, lấy khăn ăn lau miệng một cách tùy ý rồi ném lên bàn.
Hart không ngờ thái độ của Thạch Chí Kiên lại đột nhiên thay đổi, trở nên "không sợ chết" như vậy?