Mọi người cứ lo bàn tán, không quan tâm đến tiết mục biểu diễn.
Không có minh tinh diễn xuất trợ trận, bọn hắn hoàn toàn không có hứng thú để xem.
Trên sân khấu tối tăm, một tia sáng chiếu vào giữa sân khấu.
Một tràng kinh Phật ngọt ngào có thể thanh lọc tâm hồn vang lên nhẹ nhàng: “Ta ước được làm hoa sen bên Bồ Tát, tu tâm không bao giờ tán loạn. Hoa sẽ nở và rơi quanh người, còn ta sẽ làm sen nước kiếp trước và kiếp này…”
Đột nhiên, khung cảnh ồn ào ban đầu trở nên yên tĩnh.