Trong phòng, Thạch Chí Kiên bưng một bát trứng chần nước sôi.
Thạch Ngọc Phượng trừng đứa em trai chẳng ra làm sao, lúc nào rồi mà còn nghĩ đến việc ăn cơm.
Nàng ngay cả một chút cũng ăn không trôi chén trứng chần nước sôi trước mặt mình.
Bên ngoài, Bảo Nhi đang cười vui vẻ chơi với những đứa nhỏ khác, cầm thanh kiếm laze chơi trò binh bắt tặc.
“Ngươi ăn ít một chút, đợi lát nữa còn ăn tiệc nữa.” Thạch Ngọc Phượng tức giận nói.