Hồ Diễm Ny nghe ra được là ý gì, lập tức đứng dậy cầm lấy bóp đầm, nói: “Nếu các ngươi có việc cần bàn, vậy ta xin phép đi trước, không quấy rầy các ngươi nữa.”
Hồ Diễm Ny đứng dậy định đi, nhưng bị Đới Phượng Ny nắm tay kéo vào trong lòng, mắt nhìn chằm chằm Khâu Gia Văn đối diện: “Nàng là nữ nhân của ta. Ta luôn tin tưởng nữ nhân của mình.”
Hai tay của Khâu Gia Văn chống lên bàn, chống cằm cười tủm tỉm nhìn Đới Phượng Ny: “Dù cho liên quan đến tồn vong của tập đoàn Đới thị các ngươi thì cũng như vậy sao?”
Gương mặt xinh đẹp của Đới Phượng Ny hơi thay đổi. Lúc này, nàng mới buông tay nói với Hồ Diễm Ny: “Ngươi đi vào nhà vệ sinh dặm lại trang điểm đi. Lát nữa ta dẫn ngươi đi mua sắm.”
Hồ Diễm Ny một lần nữa đứng dậy, lịch sự gật đầu với Khâu Gia Văn rồi rời đi.