Trong lúc Trịnh Thiệu Thu đang suy nghĩ lung tung, Thạch Chí Kiên nói: “Trâu tiên sinh hiểu lầm rồi. Ta mời ngươi đến không phải vì chuyện doanh thu phòng vé mà bởi vì chuyện của Thu Tử.” Hắn chỉ vào Trịnh Thiệu Thu ngồi bên cạnh: “Bây giờ hắn đang làm việc ở Thiệu thị. Ta hy vọng Trâu tiên sinh có thể nể mặt ta, cho hắn cơ hội.”
Trâu Văn Hoài quay sang nhìn Trịnh Thiệu Thu.
Trịnh Thiệu Thu vội nâng chén trà lên, lịch sự nói: “Xin chào, Trâu tiên sinh. Ta tên Trịnh Thiệu Thu, rất hân hạnh được biết ngươi.”
Lúc này, Trâu Văn Hoài mới xác định Thạch Chí Kiên mời cơm hắn không phải đòi nợ gì cả, là do hắn nghĩ quá rồi.
“Thu Tử à? Trách không được nhìn ngươi quen mặt quá. Ngươi đang quay với đạo diễn nào?”