TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 954: Thời đại mới (2)

Bất quá, Hồng Thanh nói vài câu, lại hưng phấn nói: “Bất quá chúng ta bây giờ cũng có thể nuôi sống mình, cũng có không ít thu hoạch, kiếm được nhiều tiền hơn so với làm những cái nhiệm vụ nhỏ của các thành thị chung quanh! Đợi tháng sau phát tiền lương, chúng ta gửi một chút trở về, phụ thân lại có thể lượm về một số trẻ con, cũng không hề gì.”

Lưu Long đồng tình nhìn nàng một cái, Lý Hạo cũng thế.

Đây được coi như là thế thệ thứ hai đáng thương nhất trong võ đạo sao?

Có một người cha chiến lực thông thiên, thế nhưng là… cái gì cũng không biết, ăn cơm hay muốn làm chút gì đó, đều phải tự mình ra ngoài làm chút nhiệm vụ nhỏ kiếm tiền, cái này còn không tính, ra ngoài kiếm tiền rồi, còn phải gửi về nuôi gia đình.

Không chỉ là nàng, những võ sư Kiếm môn này, dường như cũng có ý đó.

Chờ khi phát lương, sau đó gửi về nuôi Hồng Nhất Đường… cảm giác đúng là thật thảm hại.

Lưu Long không nói gì, truyền âm Lý Hạo: “Địa Phúc Kiếm làm như thế, có phải hay không làm có chút quá đáng? Cứ coi như lão ẩn giấu thực lực, nhưng với thực lực Tam Dương hiện tại, cũng không đến nỗi phải để nữ nhi cùng đồ đệ đi ra ngoài làm công kiếm tiền nuôi gia đình chứ?”

Thì ra, những người này đều đang chờ lãnh lương để …mua thức ăn!

Đã nhiều năm qua, Lưu Long dường như đã không còn cân nhắc đến chuyện tiền nông.

Nói đến… cũng cảm thấy buồn cười.

Lý Hạo cười cười nhìn về phía Hồng Thanh, lại nhìn lướt qua những người khác: “Hồng sư thúc thu nhận người khắp nơi, sao các ngươi không ngăn cản lại? Vả lại, võ sư tự mình tu luyện cũng rất khó khăn, còn muốn nuôi những người khác… không tốt lắm đâu?”

Hồng Thanh cười hi hi: “Cũng tạm được, có một số cháu bé rất đáng yêu, ta ở trong núi, bọn nhóc ngày ngày quấn lấy ta, gọi ta tỷ tỷ tỷ tỷ…Đoàn Trưởng không biết, có đôi khi những tiểu hài tử này rất có ý nghĩa.”

Một bên, Hồng Hạo ngược lại rất bình tĩnh, tiếp lời nói: “Đoàn Trưởng không biết thôi, kỳ thực chúng ta cũng là đám người được nhặt về của năm đó… thế giới này, vốn là không có Kiếm môn, sư phụ thương hại chúng ta, nên chứa chấp chúng ta, dạy chúng ta đọc sách viết chữ, dạy chúng ta luyện võ thành tài, những người không thể nào luyện võ, cũng tận lực giúp bọn họ bồi dưỡng thành thạo một nghề, dù là đi ra ngoài cũng có thể lao động sống sót…”

“Bây giờ, người trưởng thành trong Kiếm môn không nhiều, đa số đều là trẻ con, nhưng những năm này, kỳ thực rất nhiều người đã đi ra ngoài, vùng đất Ngân Nguyệt có rất nhiều người xuất thân từ Kiếm môn, bây giờ hoặc là làm quan, hoặc là gia nhập Tuần Kiểm Ti, hoặc là tự mình lập nghiệp, buôn bán, làm công… những người này đều có, mà đại bộ phận những người đi ra từ Kiếm môn cũng đều nguyện ý trả lại cho Kiếm môn, rất nhiều người, tự mình kiếm tiền, ngoài chi tiêu cần thiết, còn lại đều sẽ gửi về Kiếm môn…”

Hồng Hạo nhìn Lý Hạo: “Cho nên, đối với quyết định và những yêu thích của sư phụ, chúng ta đều duy trì, nếu không có sự tiện tay nhặt về kia của sư phụ… há có thể có chúng ta của ngày hôm nay?”

Thế giới này, vốn không có Kiếm môn!

Cái gọi là Kiếm môn, chẳng qua chỉ do một người nào đó, trong một lần nào đó đột nhiên phát thiện tâm, chứa chấp một đám người, sau đó… Địa Phúc Kiếm liền có một số vướng bận, dần dần trên đại địa Ngân Nguyệt đã có thêm một Kiếm môn.

Cho nên, Kiếm môn cũng không có cường giả gì, trừ đại đồ đệ Hồng Tụ của lão có thể đột phá thành Tam Dương, Kiếm môn lớn như vậy, siêu năng Nhật Diệu cũng không được mấy người, võ sư càng đáng thương hơn, đến Đấu Thiên cũng không được một người.

Thực lực như vậy, kỳ thực còn không bằng Quang Minh Đảo, chính là cái Quang Minh Đảo bị Viên Thạc dễ dàng hủy diệt kia.

Bởi vì, Hồng Nhất Đường sẽ không cố ý đi tìm kiếm những Thiên Quyến Thần Sư gì đó, cũng sẽ không cố ý đi tìm những thiên tài võ đạo gì, tất cả tùy duyên, trong những người được lão thu nhận, nếu thích hợp luyện võ, vậy thì truyền thụ một ít.

Cho nên, người của Kiếm môn đều rất công chính bình thản, nội tâm vững chắc, nếu muốn nói là lợi hại, cũng không đến nỗi, nếu thật sự lợi hại, sớm đã trở thành Đấu Thiên.

Kỳ vọng của Hồng Nhất Đường đối với bọn họ cũng không cao như vậy, trong loạn thế này, có chút sức tự vệ là được rồi.

Yêu cầu đối với bọn họ cũng không cao, sau khi rời khỏi thì không được làm xằng làm bậy, về phần có thừa nhận là người của Kiếm môn hay không, hoặc là thay đổi môn phái, gia nhập vào những tổ chức khác, lão cũng không bận tâm.

Thời khắc này Lưu Long yên lặng mà nghe.

Nghe được điều đó, mở miệng hỏi: “Vậy những năm này, Kiếm môn các ngươi thu nhận rất nhiều người sao?”