Trên đường.
Lý Hạo vẫn không mở miệng.
Chờ đi được một đoạn, Lý Hạo nhìn về phía Lưu Long, mở miệng nói: “Lão đại, lúc trước ở trong thành, Hồng sư thúc hình như đã nói với ngươi, muốn ngươi đi làm chút chuyện với hắn phải không?”
Lưu Long gật đầu.
Lý Hạo suy tư một phen, có chút chần chờ, vẫn nói: “Một số ý tưởng của lão đại, ta có thể hiểu được. Nhưng cảm nhận thật ra cũng không quá rõ, Hồng sư thúc nói ta kiến thức quá ít, có vài thứ căn bản không hiểu, hắn nói cũng không sai.”
“Ngày đó ở Ngân Thành, lão đại ngươi nói xem, mục đích của tiểu đội Liệp Ma chính là thủ hộ tòa thành kia... Thành thật mà nói, cho đến ngày nay, ta vẫn không thể hiểu rõ.”
Lưu Long mở miệng nói: “Không sao, đều đã đi tới bước này. Không ai vừa sinh ra đã là chính nghĩa, là người tốt. Ta có những suy nghĩ như vậy có liên quan đến một số kinh nghiệm của ta, khi ta còn nhỏ cha ta đã qua đời. Khi đó kẻ thù tìm đến cửa, người Ngân Thành đã giúp đỡ ta rất nhiều. Ở Ngân Thành, ta dần lớn lên, tham gia Tuần Kiểm Ti, nhận được sự giúp đỡ và tin tưởng của mọi người ... Mới đi tới hôm nay.”
Vì vậy, y muốn trở về vùng đất nuôi dưỡng y, cùng những người đó.
Vì vậy, khi có năng lực y đã không vội vã rời khỏi Ngân Thành.
Điều này cũng có liên quan đến kinh nghiệm cá nhân của y.
Ngân Thương bệnh rồi chết, kẻ thù đầy rẫy khắp nơi. Năm đó Ngân Thành có võ sư đứng ra bảo vệ y, cũng có một số đại nhân vật Ngân Thành đứng ra che chở y, con trai Ngân Thương, ngân trong Ngân Thương, thật ra cũng là ngân của Ngân Thành!
Đó là niềm tự hào của Ngân Thành, năm đó là con trai của Ngân Thương, một số võ sư lão thành của Ngân Thành vì y mà nhiều lần chiến đấu, những kinh nghiệm này, không giống lý Hạo.
Lý Hạo thở hắt ra: “Lão đại, ta có lẽ sẽ đi trung bộ, khoảng cách từ Ngân Thành càng ngày càng xa, ta gọi ngươi từ Ngân Thành tới Bạch Nguyệt Thành, nhưng bây giờ có lẽ ta lại phải đi rồi.”
“Khoảng cách từ ngôi nhà đó, ngày càng xa hơn!”
“Cái tên Hồng sư thúc này, thực lực cường hãn, một vài ý niệm, lúc trước ta cũng nghe ra một chút, cũng có ý muốn thay đổi cái gì đó... Nếu hắn cảm thấy lão đại ngươi thích hợp để đi theo hắn, ta cảm thấy, lão đại có thể thử.”
Hồng Nhất Đường, mời chào Lưu Long.
Điểm này, Lý Hạo nghe được, có lẽ là Hồng Nhất Đường cố ý cho Lý Hạo nghe thấy, Lưu Long chạy theo Lý Hạo chạy ngược chạy xuôi, chưa chắc có ích lợi gì cả, tính cách của Lưu Long, ý nghĩ cũng không phải dựa vào giết người nhiều là có thể tiến bộ.
Đôi khi, những gì cần thiết không phải là những thứ này mà là niềm tin và động lực.
Hồng Nhất Đường, muốn mở ra một chỗ để tịnh tâm, cũng cần người như Lưu Long đi hỗ trợ, nếu không chưa chắc một mình y đã có thể hoàn thành.
Thủy là nhu, Lưu Long cảm ngộ thủy thế, thật ra bản thân cũng không phải là loại tính cách bạo liệt đó, loại ý nghĩ này vẫn là thiên về nhu hòa, hiện tại Thủy Lãng Kình thiên hướng bạo ngược, thật ra vẫn là đề nghị của Lý Hạo và Viên Thạc.
Nhưng điều này chưa chắc đã thực sự thích hợp với Lưu Long.
Lưu Long khẽ nhíu mày, không nói gì.
Lý Hạo lại nói: “Lão đại lo lắng cho bọn người Liễu tỷ sao? "Nếu lão đại không yên tâm. Mang theo họ đi cùng là được, nếu ngươi yên tâm, họ... Tốt hơn là đi theo ta.”
Hắn không muốn Lưu Long đi theo hắn, ngược lại muốn để cho bọn Liễu Diễm đi theo bản thân.
Lưu Long có chút kinh ngạc nhìn Lý Hạo.
Lý Hạo lại nói: “Bọn họ đi theo lão đại, vậy chỉ có thể đi đến Kiếm Môn, lại phải an tâm dưỡng lão, nhưng tính cách của bọn họ... Không phải giống như lão đại! Ta nhìn ra, Siêu ca cũng tốt, Kiên ca cũng được, bao gồm cả Liễu tỷ, thật ra cũng không cam lòng cả đời nằm úp sấp ở Ngân Thành. Họ hy vọng hơn là khi đi ra ngoài để đánh giết bốn phương, tất cả đều có một nổi oán hận trong trái tim, trên thực tế giống như ta, có một cổ oán khí nhưng không biết làm thế nào để giải phóng.“
Ngô Siêu cả nhà bị giết đều do phithiên làm, đến bây giờ cũng không thể báo thù.
Trượng phu của Liễu Diễm bị giết là do Diêm La làm, Tuy Hổ Phách đã chết, nhưng Liễu Diễm hình như cũng không thể buông xuống được.
Bên Trần Kiên, Lý Hạo tạm thời còn chưa rõ nhưng Trần Kiên hình như đang rất vui vẻ ở Vũ Vệ quân.
Những người này có lẽ thích hợp hơn để bôn ba bốn phương với chính mình, khi gặp nguy hiểm có lẽ sẽ kích thích được bọn họ, mà Lưu Long lại hy vọng ở lại Ngân Thành, đây là một nhóm người có tính cách khác nhau.
“Ngươi thực sự muốn đi đến Trung Bộ?”
Lưu Long ngược lại không nói những điều này nữa, mà là nghi hoặc: “Ở đây, ngươi cũng có không gian để tiến bộ...”
Lý Hạo suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta còn chưa hạ quyết tâm... Có lẽ chờ đợi một chút nữa, đợi tin tức từ lão sư của ta! Nếu hắn còn không trở về, ta sẽ đi trung bộ! Trước đây ta quá yếu, hắn không mang theo ta đi cùng với hắn, mà chỉ đi có một mình. Bây giờ Hồng Nguyệt đuổi theo hắn, ta có năng lực... Há có thể ngồi xem?”
“Trong thời gian mà ta khó khăn nhất, thời điểm bất lực nhất, cả thế giới chỉ có lão đại và lão sư sẵn sàng ra mặt cho ta. Bây giờ bên phía lão đại đã ổn định... Ta sẽ đi tìm lão sư!”
Lý Hạo lộ ra một chút tươi cười: “Ngày đó, mặc dù biết rõ nguy hiểm, nhưng lão đại vẫn ở trong thành chiến đấu với tu sĩ Hồng Nguyệt, lão sư mạo hiểm đánh Tam Dương... Cha mẹ ta đã qua đời, bằng hữu thân nhất của ta thì chết thảm trước mặt ta ... Ngoại trừ các ngươi, ta không có gì phải lo lắng! Trái tim Hồng sư thúc, là rộng lớn, là bàng bạc, mà ta... Có lẽ không thể nhân từ như hắn, nhưng ta biết, một chút ơn nhỏ giọt thì phải báo đáp bằng cả một dòng suối!”
“Bên lão sư, ta vẫn phải đi xem.”