TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 948: Tin truyền đi bốn phương (3)

Bên dưới.

Lý Hạo yên lặng nhìn, lắng nghe, nghe được lời của Hầu Tiêu Trần, cũng là vô cùng bội phục. Chỉ hươu làm ngựa, đảo ngược đen trắng, xem ra tất cả mọi người đều có một tay đi!

Ba tổ chức lớn lần này tổn thất quá lớn.

Mà những tán tu khác, lúc này Hầu Tiêu Trần ngược lại không có giết bọn họ.

Không cần thiết!

Còn phải trông cậy vào những người này đem tin tức truyền ra, về phần bọn họ có tin hay không... Nó có liên quan gì đâu?

Có bằng chứng nào?

Y nói ba tổ chức lớn giết người, ngươi không tin, vậy ngươi tự vào di tích đi kiểm tra kỹ là được rồi.

Mộc Lâm mang theo Vũ Vệ quân đã đi truy sát thành viên của ba tổ chức lớn đã chạy khỏi .

Kim Thương có chút im lặng.

Hầu Tiêu Trần chỉ là ngay từ đầu giết một vài người, giờ phút này rơi xuống đất, ho khan một tiếng. Lần thứ hai khôi phục hình dáng phong độ nhẹ nhàng kia, có chút bệnh tật mệt nhừ, cũng là không có bất kỳ người dám có một chút khinh thường nào.

Đó là một người khủng bố!

“Lên đi!”

Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng, nói với mọi người một câu. Lý Hạo túm cổ chó của Hắc Báo, xách nó bay lên trên, miễn cho một con chó quá lợi hại dễ khiến người ta chú ý, mặc dù đã đủ khiến người ta chú ý rồi.

Hầu Tiêu Trần cũng được Ngọc tổng quản nâng đỡ, lần thứ hai bay lên không... Lúc trước còn bay rất hăng hái, ngược lại giờ phút này cần người giúp đỡ.

Một nhóm người, rơi vào trước mặt Chu phó thự trưởng.

Không lâu sau, phía xa, có một vài người khác tiến đến.

Mấy vị cao tầng của Ngân Nguyệt là Triệu thự trưởng cùng Hoàng Vũ, giờ phút này cũng lục tục chạy đến.

Hầu Tiêu Trần ngược lại cũng không thèm để ý những thứ này, chờ mấy người đều đến rồi, ho khan một tiếng nói: “Hạ lệnh tiêu diệt đối với ba tổ chúc lớn đi! Xuống tay quá thâm độc, lạm sát người vô tội ở trong di tích. Đáng tiếc vận khí không tốt, bị tồn tại trong di tích giết chết rất nhiều cường giả...”

Triệu thự trưởng không nói gì, nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, lại nhìn những người phía sau y.

Một lát sau, mở miệng: “Ngươi chẳng có gì tốt!”

Nói xong, đối với Chu phó thự trưởng nói: “Ngươi thông báo tin tức cho cấp trên đi, thông báo cho bên phía Thiên Tinh Thành. Nói Ngân Nguyệt bên đây, ba tổ chức lớn làm loạn, cần một ít trợ giúp!”

“Được.”

Chu phó sở trưởng khẽ gật đầu, cũng không nói gì.

Hoàng Vũ thì nhìn thoáng qua mấy người trong quân đội, thấy cũng không có vấn đề gì, cũng không nói nhảm, trầm giọng nói: “Người bên quân đội, theo ta trở về. Viên Hưng Võ, bên phía Thiên Tinh quân theo ta trở về, hay là bây giờ khởi hành trở về Thiên Tinh Thành?”

Viên Hưng Võ vốn muốn ở lại đi gặp Trần Ngọc Hoa. Nhưng nghe được lời của Hoàng Vũ, hơi ngẩn ra, có chút ngoài ý muốn, đây là có ý muốn đuổi người.

Suy tư một chút, mở miệng nói: “Chúng ta còn có nhiệm vụ trong người, không làm Vũ Soái tốn thêm tâm tư, bọn ta lập tức khởi hành trở về Thiên Tinh Thành!”

“Trên đường cẩn thận!”

Hoàng Vũ lạnh lùng nói: “Trên đường không được chạy loạn, sớm một chút trở về Thiên Tinh thành, nói cho Quân Pháp ti, thực lực quân dội bên phía Ngân Nguyệt không đủ, nếu có thể thì huy động một ít cường giả tới hiệp trợ trấn thủ.”

Viên Hưng Võ cũng không nói gì, gật đầu.

Ứng phó xong bên này, y quay đầu lại thoáng nhìn qua Lý Hạo, muốn nói lại thôi.

Lý Hạo ngược lại vẻ mặt bình tĩnh.

Thấy Viên Hưng Võ xem ra, khẽ gật đầu, cũng không nhiệt tình, càng không chủ động tiến lên bắt chuyện. Không có biện pháp, thật không quen, nếu lão sư thường xuyên nhắc tới, vậy thì thế nào cũng phải chào hỏi một tiếng.

Điều quan trọng là lão sư... Chưa bao giờ đề cập đến!

Vị đại sư huynh này, có lẽ đã làm chuyện gì đó tổn thương Viên Thạc, Lý Hạo có suy đoán như vậy. Nếu không thì không đến mức không đề cập tới, dù sao ngay cả tên cũng là do lão sư cho. Hơn nữa còn là khai sơn đại đệ tử, không có đạo lý một lần cũng không nói tới.

Viên Hưng Võ thở dài một tiếng, thấy biểu tình này của Lý Hạo, chắc cũng đoán được một chút, vẫn là chủ động truyền âm nói: “Tiểu sư đệ, vậy ta liền trở về trước, lần này chưa kịp cùng sư đệ tán gẫu cái gì, bên phía lão sư ta sẽ tận lực nghĩ biện pháp. Nếu có thể lây động đến cường giả Thiên Tinh quân, khiến bọn họ ra tay... Lão sư tự nhiên sẽ được an toàn!”

“Về phần sư đệ, tận lực... Tận lực vẫn là không nên đi Trung Bộ, nhất là đi cùng với Hầu Tiêu Trần. Hầu Tiêu Trần vào trung bộ, tất nhiên sẽ bị cường địch bao vây. Hắn chia cắt Ngân Nguyệt, đã sớm khiến cho một số người bất mãn. Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, một khi tiến vào trung bộ, có lẽ sẽ gặp phải cường địch bốn phương tám hướng tập kích... Thậm chí còn có công kích của hoàng thất Cửu Ti, mưa gió khó khắn... Sư đệ tự mình cân nhắc!”

“Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở!”

Lý Hạo cũng truyền âm một câu, có vẻ hơi khách khí.

“Vậy... Ta không nói nhiều về điều đó nữa..”

Viên Hưng Võ thấy Lý Hạo không có hứng thú nói nhiều, cũng không nói gì nữa, quay đầu nhìn về phía Hồ Định Phương, truyền âm nói: “Ngươi phải cẩn thận, tình huống Ngân Nguyệt cực kì phức tạp. Trở về cùng Ngọc Hoa thương lượng một chút, đừng gấp gáp làm cái gì, càng không nên nối lên tâm tư gì khác. Hôm nay ngươi cũng thấy rồi. Ta về Thiên Tinh thành trước, ngươi nhớ phải cẩn thận, không nên có quá nhiều quan hệ với Bạch gia...”

Hồ Định Phương gật đầu, cũng không nói nhiều.

Đoàn người Viên Hưng Võ không ở lại thêm nữa, nhanh chóng rời đi.

Mà Tề Cương bỗng nhiên nói: “Triệu thự trưởng, Hầu bộ trưởng, vậy ta và Hồ Thanh Phong cũng cùng nhau rời đi....”

“Vừa vặn thuận đường, cùng nhau trở về cũng an toàn hơn một chút!”

Triệu thự trưởng nhìn về phía Hầu Tiêu Trần, Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng, khẽ gật đầu: "Được, một đường thuận buồn xuôi gió, đi cùng nhau cũng có người chăm sóc.”

Tề Cương thở phào nhẹ nhõm, nhìn thoáng qua Hồ Thanh Phong. Hồ Thanh Phong giờ phút này cũng có cảm giác sống sót sau kiếp nạn, vội vàng cười nói: “Hầu bộ, vậy ta cáo từ trước. Ở Thiên Tinh thành chờ Hầu bộ đại giá đến... Ta trở về trước, cho Hầu bộ dò đường, thuận tiện chuẩn bị một chút, để mọi việc cho nó hoàn hảo, chờ Hầu bộ ghé thăm!”

Dưới ánh mắt có chút khinh bỉ của Tề Cương, Hồ Thanh Phong cũng không quan tâm, chào hỏi xong rồi, lúc này mới vội vàng lui đi, theo đám người cùng nhau rời đi.

Một đoàn 12 người, đi rất nhanh.

Ba vị Húc Quang, 9 vị Tam Dương, dọc theo đường đi trở về cũng không lo lắng gặp phải nguy hiểm gì.