Ngoại trừ phân tích kiếm pháp cơ bản, hai quyển kia mà Lý Hạo chọn đều có kiểu chữ màu vàng.
Nam Quyền cũng không khách khí, mặc dù lão cũng xem không hiểu, cũng là mở mù hên xui một lúc, một lát sau, lão thấy một quyển thư tịch có kiểu chữ màu vàng, rất vui nói: “Cái này được, màu sắc sáng chói, Lý Hạo, ta chọn cái này, ngươi xem như thế nào?”
Lý Hạo nhìn lướt qua, vốn dĩ cũng không mấy để ý, nhìn kĩ, ngược lại có chút bất ngờ.
“Yêu Tộc Đồ Phổ”!
Lý Hạo đọc thầm, nhìn thoáng qua màn hình, vị này vừa mới chọn bậy, chọn đúng vào loại thư tịch phổ cập kiến thức, cái này thuộc loại phổ cập kiến thức hay sao?
Lý Hạo gật đầu: “Cái này có thể chọn, yêu tộc… mặc dù Ngân Nguyệt dường như không có đại yêu gì, nhưng trước đó ở Thương Sơn cũng đã gặp được vài con, nếu không rõ ràng tình huống của bọn nó, không biết yêu tộc bây giờ có chỗ giống với yêu tộc thời kỳ cổ văn minh hay không.”
Lần sau nếu gặp, có lẽ sẽ có chút chuẩn bị.
Nam Quyền cười ha hả nói: “Ta đã nói không tệ mà, thứ này kỳ thực rất tốt, Trung bộ có không ít yêu tộc, lấy được quyển sách này có lẽ có thể tìm ra một số nhược điểm của bọn chúng, mà những điều đó chưa hẳn bọn chúng đã biết được, yêu tộc hiện tại, thời gian thức tỉnh đều không dài, nếu là thời kỳ cổ văn minh đã có, ít ra sẽ nghiên cứu thấu triệt hơn so với chúng ta!”
Lý Hạo gật đầu, Nam Quyền nhanh chóng lựa chọn quyển thứ hai, vẫn là kiểu chữ màu vàng.
“Thiên tài địa bảo ký lục sách.”
Lý Hạo khẽ giật mình, lại nhìn về phía Nam Quyền, sao lão toàn chọn những thứ đồ chơi như vậy?
“Đây là sách ghi chép thiên tài địa bảo…”
“Đồ tốt!”
Nam Quyền cười ha hả nói: “Cái này cũng tốt, bây giờ cho dù có được một chút bảo bối, ngươi cũng không biết là gì, bỏ qua thì thật là đáng tiếc, những bảo vật phát hiện trong di tích kia, ngươi có thể không biết phải dùng như thế nào, có tác dụng gì, có khi xem bảo bối như rác rưởi, nhưng cái này thì được!”
Lý Hạo suy tính một chút, cũng khẽ gật đầu.
Đột nhiên, Hồng Nhất Đường bình tĩnh nói: “Lão đương nhiên hài lòng, những thứ này đại khái đều là hình vẽ, cứ nhìn hình là được, ngươi để lão chọn những thứ không có hình vẽ, lão nhất định không vui…”
Lý Hạo sững sốt một chút, Nam Quyền có chút xấu hổ: “Khi dễ ai đây, sau khi rời khỏi đây ta sẽ đi học văn tự cổ đại!”
Bất quá, vẫn là bị nói trúng.
Nam Quyền cũng rất mừng rỡ, hai quyển này toàn hình vẽ, dù sao so với những quyển xem không hiểu kia tốt hơn rất nhiều, coi như cho Lý Hạo, thế nhưng… những đồ chơi này dường như không có cách nào chuyển cho người khác, chỉ có thể chính mình đọc được, sau đó chép lại cho Lý Hạo, mới dịch được… quá phiền phức!
Hình vẽ mà nói, văn tự khẳng định rất ít… về phần vẽ tranh Nam Quyền đúng là có biết.
Lão cũng không phải là mù chữ, cũng biết đọc sách viết chữ, vả lại cũng có chút tài nghệ, cũng biết vẽ tranh, chỉ là không biết văn tự cổ đại mà thôi.
Lý Hạo bật cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Hồng Nhất Đường thì suy tư một chút, mở miệng nói: “Giúp ta tìm quyển sách nào có thể nâng cao sản lượng của lương thực.”
Lý Hạo sững sốt một chút, tìm cái đó sao?
Không nói thêm gì, Lý Hạo nhanh chóng nhập từ mấu chốt vào, một lát sau, xuất hiện rất nhiều thư tịch.
Trong đó, cũng có một quyển có tên sách màu vàng.
“Bách khoa toàn thư gây trồng giống tốt…”
Lý Hạo thì thầm một chút, Hồng Nhất Đường trực tiếp nhấn lựa chọn, lại nói: “Lại giúp ta tìm một quyển…loại sách giống như dân sinh bách khoa toàn thư.”
Lý Hạo đành phải tiếp tục tìm giúp, một lát sau, lại xuất hiện một quyển sách.
“Ghi chép về kiến thiết dân sinh cơ bản…”
“Ta lấy cái này!”
Lý Hạo yên lặng giúp y chọn lấy quyển sách này, giờ phút này, sách của Hồng Nhất Đường cũng đã lựa chọn xong.
Lưu Long thì không nói gì, ngươi cứ chọn giúp ta là được!
Lý Hạo suy nghĩ một chút, một lát sau nhập từ mấu chốt vào, xuất hiện một số thư tịch, hắn chọn một quyển “Sơn Xuyên Địa Vực Lục”, dường như là một bản đồ giới thiệu về núi non sông ngòi ở thời kỳ cổ văn minh.
Lý Hạo hi vọng hiểu hơn một chút vị trí địa lý của thời kỳ cổ văn minh.
Đáng tiếc, hắn không tìm được quyển sách ghi chép đầy đủ địa hình của cổ văn minh, ở đây dường như không có, hoặc là quyền hạn của hắn không đủ, những sách này ở tầng thứ 6, hắn chỉ có thể lựa chọn sách từ tầng thứ 5 trở xuống.
Đến giờ phút này, thư tịch cũng đã chọn xong.
Tâm nguyện cuối cùng của Lý Hạo cũng đã được thỏa mãn, không lưu lại nữa, một đám người rời khỏi thư viện.
Một lát sau khi bọn hắn rời đi, trong thư viện bỗng nhiên có thêm một đạo hư ảnh, dường như là một con rùa đen lưng đeo mai rùa, rùa đen kia nhìn thoáng qua màn hình, trên màn hình dần hiện ra một số tên thư tịch, tên thư tịch đều được đánh dấu đỏ, so với màu vàng còn dễ thấy hơn.
“Giai đoạn này, hiểu rõ những cái kia là đủ rồi… còn những cái này, sau này hãy nói tiếp!”
Phía trên, hiện ra tên của từng quyển thư tịch “Vũ Vương giáo dục lục”, “Minh Vương quân pháp sách”, “Chú Thần đại toàn”…
Bất quá, đều chia ra rất nhiều quyển, cũng không phải là phiên bản hoàn chỉnh.
Những thứ này, đều là kho tàng của thư viện.
Chỉ là, bây giờ bọn Lý Hạo còn chưa đủ quyền hạn, lão rùa cũng có ý muốn khống chế, những thứ này cũng quá mức cao thâm, hoàn toàn không phải bọn Lý Hạo có thể lý giải được. Mà một khi nhìn thấy, dựa vào thân phận và thực lực của những người này, lưu lại một số kiệt tác, rất dễ dàng ảnh hưởng đến sự lựa chọn của những võ sư thời bây giờ.”
Lão ô quy nhẹ nhàng phất tay, toàn bộ thư viện trong nháy mắt ảm đạm xuống, một lát sau, toàn bộ hư ảnh biến mất tại chỗ.
…