TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 942: Mượn sách (5)

Lý Hạo nhìn đến hoa cả mắt, rất nhiều rất nhiều!

Cái này làm sao có thể tìm được?

Mà hắn có thể mượn được cũng không nhiều?

“Cơ sở lý luận.”

Lý Hạo lại nhập vào mấy chữ, lần này thư tịch lại ít đi một chút, nhìn một lát, một trang đại khái là 20 quyển sách, cũng không giống như trước đó mấy ngàn trang, cũng chỉ là mấy chục trang, đại khái chỉ khoảng 1000 bản thư tịch thuộc cơ sở lý luận mà thôi.

Lý Hạo cũng là líu lưỡi, chỉ là lý luận võ đạo căn bản mà thôi, lại là trên ngàn quyển sách!

Thư viện của cổ viện Ngân thành được xem là thư viện lớn nhất Ngân thành, số sách trước mắt cũng chỉ mới 30 ngàn quyển sách, đó chính là thư viện lớn nhất của Ngân thành, cũng là thư viện phong phú nhất, 30 ngàn quyển sách, cũng rất đáng gờm rồi.

Nhưng so với nơi này, thật không cách nào so sánh được.

Hơn 50 trang, Lý Hạo cũng không có tiếp tục đưa từ khóa vào, mà là xem tên sách từng tờ.

Hắn lật xem từng trang một, cũng không có cách nào nhìn thấy nội dung cụ thể của thư tịch, chỉ nhìn tên sách có lẽ sẽ có một chút thu hoạch.

“Phân tích chưởng pháp căn bản… phân tích quyền pháp căn bản… phân tích đao pháp…”

Phân tích nội dung của các loại tu luyện căn bản.

Trong lúc nhất thời, Lý Hạo cũng không biết chọn cái nào tốt. Hắn ngược lại rất muốn đem hết ra ngoài, đáng tiếc… hình như không được.

Đúng vào lúc này, Lý Hạo bỗng nhiên khẽ giật mình, một trang trong đó, tên của một quyển sách, thế mà lại có màu vàng, không giống với tên của những quyển sách khác.

“Giáo trình lý luận võ đạo căn bản đại học Võ Khoa.”

Lý Hạo khẽ giật mình, đại học Võ Khoa này, hắn cũng đã được nghe nói mấy lần, dường như là nơi chuyên nghiệp truyền thụ võ đạo của thời kỳ cổ văn minh, cũng giống như cổ viện của bây giờ, chỉ là cổ viện không truyền thừa võ đạo mà thôi.

Giáo trình lý luận căn bản của đại học Võ Khoa…đây có vẻ rất toàn diện a?

Lý Hạo đặt quyển sách này vào phạm vi lựa chọn của mình, tiếp tục tìm kiếm, quyển sách vừa nãy màu sắc không giống với những quyển sách khác, khả năng đại biểu cho tầm quan trọng đặc biệt.

Tiếp tục đọc xuống, lại thấy một quyển có tên hơi đặc thù.

“Sự khác biệt của hệ thống năng lượng và hệ thống khí huyết.”

Lý Hạo ánh mắt khẽ động, hệ thống năng lượng, là hệ thống siêu năng sao?

Lần thứ nhất hắn bước vào, vị Đoàn Trưởng bạch ngân kia cũng đã nói, siêu năng thuộc về giới năng lượng, Lý Hạo vội vàng cho quyển sách này vào lựa chọn thứ hai, hắn có thể lựa chọn 3 quyển mang đi, tính cả quyển lúc nãy, hắn còn có thể chọn thêm một quyển.

Mà ba người khác, có thể mang đi 5 quyển.

Lý Hạo cũng chuẩn bị để tất cả mọi người chọn một chút, bọn họ xem không hiểu, nhưng Lý Hạo vẫn có thể hiểu.

Hắn tiếp tục đọc qua một lượt, một lát sau đã có lựa chọn.

Lý Hạo không do dự thêm nữa, chỉ nhìn tên sách, hắn cũng không nhìn ra điều gì, chỉ có thể dựa theo cách nghĩ của mình mà chọn, ba quyển sách, phân biệt là “Giáo trình lý luận võ đạo căn bản đại học Võ Khoa”, “Trình bày sự khác biệt của hệ năng lượng và khí huyết”, và quyển cuối cùng là “Phân tích kiếm pháp cơ bản”.

Là một kiếm khách, cuối cùng hắn vẫn nên lựa chọn một quyển phân tích kiếm pháp.

Không liên quan đến nội dung tu luyện cụ thể, thư viện dường như là không có công pháp tu luyện cụ thể, điểm này ngược lại cũng có thể nói rõ, Lý Hạo cũng không mấy để ý, tham thì thâm.

Có một ít trình bày lý luận cũng đã rất tốt rồi.

“Hai vị sư thúc, lão đại, các ngươi cũng chọn mấy quyển đi!”

Ba quyển mà Lý Hạo đã chọn kia, rất nhanh, trên màn hình có một dòng số liệu dao động, dường như là đang kết nối với áo giáp bạch ngân của hắn, một lát sau, trong áo giáp bạch ngân của Lý Hạo thấy được một dòng chữ số, biểu hiện 3 quyển sách đã lưu vào, hắn có thể đọc bất cứ lúc nào.

Thật là tiện lợi nha!

Đúng giờ phút này, Lý Hạo cũng là vô cùng bội phúc, cách làm này rất lợi hại, nếu như hiện tại cũng có cách làm như vậy, lúc trước Viên Thạc giảng dạy Lý Hạo, cũng không cần phải ép hắn học thuộc lòng một cách máy móc như thế, cứ trực tiếp truyền vào là được.

Vả lại áo giáp còn là duy nhất nên rất có tính bảo mật, những người khác cho dù lấy được cũng không có cách sử dụng.

Bây giờ có rất nhiều bí thuật bị thất truyền, cũng vì để giữ bí mật, rất nhiều bí thuật, chỗ này thiếu một chút, chỗ kia thiếu một chút, một khi truyền thừa bị diệt tuyệt, cái bí thuật đó liền không tồn tại nữa, cổ nhân lại rất hay, có thể truyền trực tiếp số liệu vào áo giáp.

Lưu Long nhìn lướt qua, có cảm giác giống như đang nhìn thiên thư, không thể làm gì khác hơn nói: “Ngươi chọn giúp ta đi, ta xem không hiểu!”

Nam Quyền thì cứ tùy tiện nói: “Cái này còn không đơn giản hay sao, màu sắc của tên sách khác nhau, đại biểu tầm quan trọng rất lớn, hai quyển Lý Hạo đã chọn đều là kiểu chữ màu vàng, dựa theo cái này mà chọn chắc chắn không sai!”