TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 927: Động thủ (3)

Trên tường thành, Nam Quyền cười ha hả, nhìn thoáng qua Lý Hạo, truyền âm nói: “Tiểu tử, ngươi nói dối, mà mặt không đỏ luôn sao?”

Lý Hạo cũng nở nụ cười: “Cũng là vì xả giận cho sư thúc mà, thuận tiện... Nhìn thực lực của bọn Hầu bộ trưởng, nếu không kém thì cho dù Quang Minh Kiếm tham chiến, ta vẫn cảm thấy bọn họ có hy vọng chuyển chiến trường ra ngoại thành. Ngay cả Hồng sư thúc cũng có thể giải phong một xíu được, chỉ là phải thừa nhận một ít hậu quả. Tương tự, Hầu bộ trưởng cùng Khổng ti trưởng không được sao?”

Nam Quyền không nói nữa.

Một đám người, cứ như vậy yên lặng đứng ở đầu thành, chờ đợi hành động của chính quyền Ngân Nguyệt.

Đích xác cần phải cẩn thận một chút, Hầu Tiêu Trần này, quỷ kế nhiều lắm.

......

Bên ngoài thành.

Hầu Tiêu Trần nhìn thoáng qua ở xa xa, một lát sau, nhìn về phía Khổng Khiết: “Vậy thì hành động đi. Ba vị Húc Quang của Diêm La giao cho ngươi, Lục Khổng Tước bên phía Hồng Nguyệt có vài phần thực lực, vậy thì để ta đến! Tiểu Ngọc và Kim Thương đối phó Phi Thiên. Tề Cương đi đối phó vị Lâm Giang kia, Hồ Thanh Phong... Đi chơi với vị Lưu gia kia là được rồi..”

Cường giả Húc Quang, trong nháy mắt đã có an bài.

Khổng Khiết lại truyền âm: “Quang Minh Kiếm đâu?”

“Không cần quan tâm đến nàng!”

“Tự tin như vậy?”

Hiển nhiên, Hầu Tiêu Trần cảm thấy Quang Minh Kiếm sẽ không nhúng tay.

Nhưng Khổng Khiết hơi lo lắng, giả sử một khi bọn họ thành công, đến cuối cùng vây giết một mình nàng, Quang Minh Kiếm nhất định sẽ không ra tay sao?

“Tin ta đi, đầu óc của Quang Minh Kiếm... Còn chưa hoàn toàn hồ đồ!”

“Vậy Viên Hưng Vũ và những người của Thiên Tinh quân thì sao?”

Lời này vừa nói ra, ngay cả Hầu Tiêu Trần cũng khẽ nhíu mày. Một lúc lâu sau, lão bỗng nhiên nở nụ cười: “Mặc kệ! Cái đó giao cho Lý Hạo!”

Đúng vậy, lão đã có cách.

Viên Hưng Vũ, không dễ xử lý.

Giao cho Lý Hạo là được rồi!

Hơn nữa, Hồ Định Phương vẫn còn ở đây. Hồ Định Phương hẳn là quen biết Viên Hưng Vũ, song phương có lẽ còn hợp tác qua, đích xác không dễ xử lý. Còn nếu giao cho Lý Hạo, như vậy cũng thuận tiện xem thủ đoạn và suy nghĩ của Lý Hạo.

“Những tán tu cùng Tam Dương...”

“Xua tan là được rồi, bọn họ...chạy không được. Một khi Húc Quang giao thủ trên phạm vi lớn, ngươi cảm thấy lựa chọn đầu tiên của những người này là gì?”

Bao vây?

Đừng nghĩ nhiều!

Một đám gia hỏa bị dọa vỡ mật có thể vây công những cường giả đỉnh cấp này, vậy thì đó không phải là tán tu, mà là quân đoàn tinh nhuệ. Có lẽ, Vũ Vệ quân gặp phải loại tình huống này cũng khó mà chống đỡ được.

Ngược lại, Chiến Thiên quân trong thành vẫn còn quân hồn, gặp phải loại tình huống này xác suất lớn còn có thể phản kích, về phần tán tu... Hầu Tiêu Trần căn bản không coi trọng.

Đừng nhìn họ có nhiều người, đừng nhìn ba tổ chức lớn nghĩ tốt đẹp, nhiều tán tu liên thủ lại như vậy đều có thể đánh chết mấy chục vị Tam Dương... Nhưng trên thực tế, sức mạnh không đơn giản như một cộng một bằng hai.

500 tán tu bùng nổ sức mạnh, có lẽ còn không bằng 50 người, đánh thuận gió còn được, đánh ngược gió, làm sao có thể?

Khổng Khiết cười cười, không nói gì nữa.

Bây giờ chỉ cần chờ đợi, chờ Ngọc La Sát trở về.

......

Vùng ven ngoại thành.

Quang Minh Kiếm vẫn còn nhìn vào trong thành, mặc cho Lục Nguyệt bên cạnh cằn nhằn như thế nào đều không đáp lại.

Cho đến khi nhìn thấy một bóng ma chợt lóe lên rồi biến mất, ánh mắt thoáng qua, cách đó không xa có thêm một người, chính là Ngọc La Sát. Quang Minh Kiếm hiểu được, những người này sắp xuống tay.

Lục Khổng Tước, không thể hiểu được đám người Hầu Tiêu Trần.

Lúc này, Lục Khổng Tước còn đang khuyên bảo, Quang Minh Kiếm bỗng nhiên ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn nàng một cái, khẽ thở dài một tiếng: “Ánh Hồng Nguyệt vẫn tự tin như vậy.”

Lục Nguyệt hơi ngẩn ra, nhắc đến thủ lĩnh làm gì?

“Ta vào thành xem một chút... Các ngươi tự mình chơi đi!”

Nàng ho một tiếng, trực tiếp bước vào ngoại thành, hành động này làm cho mọi người cả kinh.

Tên này bây giờ còn dám vào thành?

Không sợ chiến sĩ hoàng kim cùng mấy người Địa Phúc Kiếm sao?

Lúc trước bị Nam Quyền một quyền đánh bay, đây là đi chịu chết sao?

Lục Nguyệt kinh ngạc, nàng có chút không hiểu. Vì sao bây giờ Quang Minh Kiếm lựa chọn vào thành? Cho dù muốn báo thù thì cũng phải chờ mọi người cùng nhau giải quyết phiền toái, hoặc là lại đạt được nhất trí rồi mới đi vào chứ, như thế mới an toàn hơn bây giờ rất nhiều.

Còn Quang Minh Kiếm thì không nói gì, trực tiếp cất bước đi về phía bên kia, phương hướng... Là cổng nội thành.

Cách đó không xa, Hầu Tiêu Trần vốn muốn động thủ, nhưng thấy thế, bỗng nhiên dừng động tác lại, trong ánh mắt nhìn về phía Quang Minh Kiếm có một chút nghi hoặc.

......

Cổng nội thành.

Mấy người Lý Hạo cũng thấy Quang Minh Kiếm cất bước mà đến, thấy có chút ngoài ý muốn.

Tên này, còn dám tiến vào?

Hơn nữa, còn không đi thông đạo thứ hai... Đương nhiên, võ sư khống chế lực lượng không tiết ra ngoài, cho dù bay lên trời cũng không sao, điểm này Lý Hạo đã thử qua.

Nhưng mà... Nơi này chính là địa bàn của bọn Lý Hạo.

Một lát sau, Quang Minh Kiếm đi tới gần cửa nội thành, nhìn về phía mấy người phía trên, cuối cùng nhìn về phía Lý Hạo, bỗng nhiên lộ ra một chút tươi cười: “Lý Hạo, đồ đệ của Viên Thạc đúng không? Có lẽ, Địa Phúc Kiếm đã nói với ngươi về sức mạnh của ta như thế nào. Khi ta phá vỡ tất cả các khóa siêu năng, ngươi cảm thấy, ta có thể giết ngươi không? Hay là cảm thấy, Địa Phúc Kiếm và Nam Quyền có thể ngăn cản ta?”

“Cho dù bọn họ có thể khôi phục, nhưng bọn họ không dám phá toàn bộ, phóng thích toàn bộ tiềm năng... Nhưng ta... Dám.”

Lý Hạo nhíu mày.