Hầu Tiêu Trần liếc mắt nhìn Quang Minh Kiếm một cái, bình tĩnh nói: “Đừng có mà bịa đặt, chúng ta cũng không có tâm tư này. Hiện tại ta không có hứng thú, thứ mà ta càng cảm thấy hứng thú chính là ba chiến sĩ bạch ngân có triệt để tiêu tán hay không... Hoặc là vẫn còn? Ta thấy hình như chiến sĩ hoàng kim kia mang bọn họ vào thành!”
Đúng vậy, bây giờ trên cổng thành, không có bạch ngân và cũng không có hoàng kim.
Bên trong thành, dường như đã khôi phục lại sự yên tĩnh.
Hầu Tiêu Trần đích xác đang suy nghĩ, tam đại bạch ngân có lưu lại hay không, nếu là triệt để ngã xuống, có lẽ... Vẫn còn cơ hội nữa.
Nhưng nếu còn sống, và có thể tiếp tục hồi phục... Ba tồn tại sánh với Húc Quang đỉnh phong, cộng thêm Nam Quyền và Địa Phúc Kiếm lại rất khó để quấn lấy, hơn nữa còn có chiến sĩ hoàng kim kinh khủng hơn.
Quang Minh Kiếm không để ý tới y mà tiếp tục nhìn vào trong thành.
Nam Quyền và Địa Phúc Kiếm đâu?
Vì sao dám mở khóa siêu năng, không sợ sao?
Hay là nói... Trong thành có biện pháp để cho bọn họ khôi phục?
Giờ khắc này, đám người Lục Nguyệt cảnh giác vạn phần, mà tán tu cũng đều gia nhập trận doanh của bọn họ, từng người ai nấy sợ hãi vô cùng. Bọn họ tiến vào chỉ là vì kiếm một khoản, nào biết giờ lại liên quan đến nhiều thứ như vậy.
Đám võ sư Ngân Nguyệt cường hãn ngoài sức tưởng tượng. Thậm chí còn có người gia nhập Chiến Thiên quân, đây là chuyện không thể tưởng tượng được.
Càng biết nhiều thì càng nguy hiểm!
Đạo lý này, tất cả mọi người luôn hiểu.
Đã như vậy... Bọn họ có thể thuận lợi đi ra khỏi di tích Chiến Thiên thành sao??
Không ít người bi quan vô cùng, chưa chắc đã có cơ hội.
Đương nhiên, nếu là cường giả như Quang Minh Kiếm cũng gia nhập bọn họ. Hơn nữa hiện tại bên phía Ngân Nguyệt, Hồ Thanh Phong và Tề Cương cũng đang run rẩy, có lẽ... Sẽ chọn nổi loạn.
Cứ như vậy, ngược lại có thể có cơ hội!
Hai vị Húc Quang trong tán tu, một vị trung kỳ, một vị sơ kỳ. Kỳ thật nói là tán tu, tán tu làm sao có thể dễ dàng xuất hiện Húc Quang?
Một trong số họ, thanh niên đến từ Hành Chính Ti Lưu gia là có thực lực Húc Quang sơ kỳ.
Một vị khác, là cường giả Húc Quang trung kỳ đến từ phủ Tổng đốc Lâm Giang cách vách, ở Lâm Giang cũng là một nhân vật cao tầng có danh tiếng cực lớn.
Nguyên bản, kỳ thật bên Ngân Nguyệt, mặt ngoài không có Húc Quang.
Thẳng đến khi Hầu Tiêu Trần ra tay, mọi người mới biết được, Hầu Tiêu Trần bước vào Húc Quang. Về sau Ngọc tổng quản cùng Kim Thương ra tay, mọi người biết, Ngân Nguyệt có Húc Quang, hơn nữa cũng không kém.
Vốn thực lực Lâm Giang hành tỉnh biểu hiện ra luôn vượt qua Ngân Nguyệt.
Nhưng mà lúc này, trong lòng vị tướng quân phủ tổng đốc này lại là hoảng sợ, nào còn cảm thấy, Lâm Giang mạnh hơn Ngân Nguyệt.
Trong số những người này, không ai đơn giản.
Mà trong Tam Dương, cũng có một ít cường giả đến từ các thế lực lớn, chỉ là đều che lấp thân phận. Bây giờ cũng không tiện biểu lộ ra, cũng chỉ có thể đi theo ba tổ chức lớn lăn lộn, hy vọng có thể được che chở, cùng nhau rời khỏi nơi này, sau khi trở về báo lên những tin này.
Thật khủng khiếp!
Hầu Tiêu Trần và Khổng Khiết của Ngân Nguyệt vô cùng cường hãn, nhưng mà chỉ có bọn họ, hay là có nhiều tồn tại như vậy hơn?
Địa Phúc Kiếm và Nam Quyền cũng là cực kỳ cường hãn.
Nghe nói Lý Hạo kia đã có thể giết Tam Dương, có thể sánh với Tam Dương đỉnh phong... Nói nhảm, Tam Dương đỉnh phong mà có thể giết cường giả trên thần sư bảng?
Tất cả đều là giả!
Võ sư Ngân Nguyệt ai nấy đều là tiểu nhân âm hiểm, ai nấy đều che dấu thực lực.
Tại thời điểm này, cả hai bên miễn cưỡng duy trì bình tĩnh.
Không ai biết, mình có còn mệnh để sống rời khỏi đây hay không.
Nhưng mà, chỉ cần những người trong thành không liên thủ với người của Ngân Nguyệt.... Bọn họ cũng chưa chắc sẽ sợ mấy người của chính quyền Ngân Nguyệt này, nếu liên thủ, vậy thì họ hết cơ hội.
......
Cùng lúc đó.
Trong thành.
Nam Quyền thả Lý Hạo xuống, vội vàng lấy toàn bộ nhẫn trữ vật trong tay ra, bao gồm cả nhẫn trữ vật mà Lý Hạo giết Từ Phong nhưng không kịp thu hồi, cùng với bao tay chạy trốn, gương đồng rơi xuống, toàn bộ đều được y thu lại.
Còn có nhẫn trữ vật của một vị Húc Quang do chính y đánh chết.
Hơn nữa trước đây đã giết rất nhiều người, cho nên nhẫn trữ vật rất nhiều.
Giờ khắc này, y nhanh chóng lấy bảo vật trong đó ra. Trong chớp mắt, thần năng thạch chồng chất lên nhau, cộng lại vượt qua 600 quả, chủ yếu là Từ Phong cùng một vị Húc Quang khác cung cấp.
Còn có hai kiện Nguyên Thần Binh của Từ Phong, tên khác ngược lại không có.
Y vội vàng nhìn Lý Hạo: “Đủ không?”
Nói xong, thấy Hồng Nhất Đường rơi xuống đất, vội vàng nói: “Bên ngươi như thế nào? Ngươi nhặt được cái nhẫn trữ vật kia, còn có nhẫn trữ vật giết Hoàng Nguyệt đều ở bên ngươi, nhanh lên!”
Hồng Nhất Đường không nói gì cả, không phải vừa rồi ngươi vô cùng kiêu ngạo sao?
Y lắc cánh tay, trong nháy mắt, thần năng thạch ào ào rơi xuống, bất quá không nhiều bằng Nam Quyền, chắc cũng chỉ có 400 quả, ngược lại gom đủ 1000 quả.
Nam Quyền nóng nảy: “Còn có cái lớn kia!”
Hơn ngàn viên, không ít.
Nhưng lần trước y và Địa Phúc Kiếm đều tiêu hao khoảng 800 quả, lúc này đây hai người bọn họ mở ra nhiều hơn, có đủ dùng không?
“Mau... Đừng luyến tiếc... Lão Hồng, Hồng đại ca, Hồng gia... Ta sắp không chịu nổi nữa rồi!!”
Nam Quyền sắp khóc rồi, vừa nãy đánh rất sảng khoái.
Nhưng vừa rồi sảng khoái bao nhiêu, hiện tại thảm bấy nhiêu.
Phá vỡ 4 khóa siêu năng, nếu không phải gần đây đã cường hóa ngũ tạng một chút, cộng lúc trước Lý Hạo đã giúp một lần, sau đó ở trong Tuyền Thủy Trì cũng thu được một ít chỗ tốt, thì bây giờ y đã không chịu nổi.
Hồng Nhất Đường thầm mắng một tiếng, nhưng vẫn lấy ra một khối. Lúc trước ở Tuyền Thủy Trì, y đã cạo một ít, bây giờ y lấy ra chính là khối hơi chút tàn phá này, về phần hai khối khác... Y không nỡ lấy hết ra.
Thứ này, mặc dù từ mặt năng lượng, chắc bằng với 3000 khối thần năng thạch, nhưng chất lượng lại cao nhiều hơn một bậc.
Thứ này, dùng 3000 viên thần năng thạch tìm mình đổi... Chính mình cho y một cái tát là được!
Lý Hạo không nói gì, vừa rồi toàn bộ kiếm năng của hắn đều tiêu hao hết. Giờ phút này, hắn dứt khoát đâm tiểu kiếm vào trong khối thần năng thạch lớn nhất, Hồng Nhất Đường giơ tay lên, muốn ngăn cản....
Cuối cùng, thở dài một tiếng, có chút oán hận bất lực: “Có thể sử dụng nhỏ trước mà...”
Tại sao lại trực tiếp một kiếm cắm vào giữa khối lớn!
“Không còn kịp nữa rồi!”
Lý Hạo vội vàng nói: “Chuyển đổi khối nhỏ quá chậm, nhất định phải lớn như vậy, vậy thì độ tinh khiết mới cao!”
Đúng vậy, không kịp nữa.
Đương nhiên, kỳ thật cũng không phải là thật sự không kịp, Nam Quyền có thể khống chế là được rồi.
Nhưng mà... Tiểu kiếm không chờ được nữa rồi.