Từ Phong đã nhìn thấy Lý Hạo, ánh mắt động một cái, cũng giết qua bên này.
Lão già phía sau gã khẽ nhíu mày, giờ phút này cũng tiến lên theo.
Còn chưa đuổi kịp, bỗng nhiên ánh mắt khẽ động, nhìn về phía cách đó không xa, bên kia có một vị hắc khải giống như đang nhìn lão.
Lão nhân dừng bước, truyền âm nói: "Công tử, chờ xem chút đã, không nên tùy tiện xuất thủ!"
"Ta biết!"
Từ Phong qua loa một tiếng, nhanh chóng chen về phía Lý Hạo.
Mà lão nhân nhìn thoáng qua hắc khải cách đó không xa, nhẹ nhàng thở hắt ra, truyền âm nói: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Không muốn làm gì cả, chỉ muốn ngươi đứng yên tại đây!”
Âm thanh của Nam Quyền vang lên: "Người chủ nhân kia của ngươi thực lực không yếu, cũng là Húc Quang trung kỳ, còn là nhân vật có tên trên thần sư bảng. . . ở Trung bộ danh tiếng cũng không nhỏ, đương nhiên, ta mặc kệ gã! Nhưng ngươi, đứng yên tại nơi này cho ta, không được nhúc nhích! Nếu ngươi dám động đậy, đừng trách ta không khách khí. . . Đương nhiên, ta chưa hẳn có thể làm gì được ngươi, nhưng nếu ngươi dám nhúng tay vào, chờ khi Viên Thạc trở về, biết ngươi dám ức hiếp đồ đệ lão, nếu lão không đánh chết ngươi, ta sẽ không mang họ Hạ!"
Hạ Dũng nói, y chưa hẳn có thể làm gì lão!
Giờ khắc này, Nam Quyền cường hãn lại có thể nói ra những lời này.
Lão nhân trầm mặc.
Nam Quyền không tiếp tục để ý lão, y chỉ là cảnh cáo một chút, tiện thể lại truyền âm nói: "Còn có, quy củ võ lâm áp dụng trên người ngươi, cũng áp dụng trên người chủ nhân ngươi! Lý Hạo thực lực kém gã rất nhiều, nên ta có thể cứu Lý Hạo một lần. . . Còn ngươi thì không được! Chủ tử của ngươi bị giết thì bị giết. . . Rõ chưa?"
Lão nhân truyền âm: "Hạ Dũng, ta chỉ là hồi hương, nhìn xem Ngân Nguyệt mà thôi. . ."
"Ta không phí lời với ngươi làm gì! Nếu ngươi kiên quyết muốn đánh, ta chỉ cản ngươi lại thôi, làm cho có thôi. . . Ta sẽ chờ Viên Thạc trở về, để xem lão có đánh chết ngươi hay không!"
". . ."
Lão nhân không nói gì.
Viên Thạc!
Một võ sư trước mắt chỉ có thực lực Tam Dương đỉnh phong, trong mắt bọn họ kỳ thật là rất yếu …rất yếu. . .
Nhưng những người như Hạ Dũng, đều đang nói ta không giết được ngươi, chờ Viên Thạc trở về giết ngươi.
Lời như vậy chỉ sợ sẽ khiến cho người khịt mũi coi thường, nhưng lão nhân lại là không xem đó là lời nói dối, lão dường như có chút giãy dụa, mặc dù Từ Phong chỉ là đi tìm Lý Hạo dạng Tam Dương này, lão cũng đang nghĩ có thể hay không xảy ra chuyện gì. . . sau khi xảy ra chuyện, chính mình phải làm như thế nào?
Nếu quả thực xảy ra chuyện, chính mình nhúng tay vào. . . Liệu có thể sẽ gây nên sự bất mãn cùng phẫn nộ của Viên Thạc?
Lão già đó, nếu như biết mình nhúng tay vào cuộc chiến của đồ đệ lão, nhất định sẽ phát cuồng, nhất định sẽ lấy lại danh dự, nhất định!
Lão nhân hít sâu một hơi, không nói thêm lời nào nữa, lui sang một bên.
Nam Quyền thấy thế cười một tiếng, thuận tay một quyền đấm chết một tên siêu năng, lần nữa truyền âm: "Sự tình của ngươi, ta có biết đôi điều... nhưng đừng quên, ngươi vẫn là một võ sư, vẫn là rất ích kỷ!"
Nói xong, lóe lên một cái rồi biến mất, biến mất ngay tại chỗ.
Y phải đi chiếu cố Lý Hạo một chút, trong số những người ở đây, kẻ duy nhất y kiêng kỵ cũng chính là lão đầu này, còn về phần những cường giả khác tự nhiên do Hồng Nhất Đường xuất thủ đối phó.
Lão nhân nhìn theo Nam Quyền rời đi, lại liếc mắt nhìn Từ Phong cách đó không xa, Từ Phong thời khắc này đang đến gần Lý Hạo, giống như muốn nghiên cứu một chút, hoặc giả có thể bắt sống vị chiến sĩ bạch ngân này.
. . .
Xoẹt!
Lý Hạo một kiếm chém chết một tên Tam Dương, bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, quay đầu nhìn lại, chính là cái gã trước đó đã phá hoại cảm ngộ của mình.
Từ Phong!
Húc Quang trung kỳ, là nhân vật có tên trên bảng gì đó rất lợi hại, Lý Hạo khẳng định không cách nào địch nổi.
Hắn mặc kệ Từ Phong, gia hỏa này hiện tại mình không cách nào địch nổi. . . chỉ có nước chịu đòn mà thôi, thậm chí sẽ bị giết chết, hắn chỉ muốn tìm một Húc Quang sơ kỳ để đánh một trận.
Trong đám tán tu, trừ gia hỏa này cùng Viên Hưng Võ, vẫn còn 3 vị Húc Quang khác.
Trong đó, 1 vị là trung kỳ, 2 vị là sơ kỳ.
Mục tiêu của hắn là một trong hai người sơ kỳ kia.
Hắn không muốn tìm vị này, nhưng vị này lại là tìm tới hắn, đúng vào thời điểm Lý Hạo định công kích lần nữa, Từ Phong bỗng nhiên thoáng hiện ở trước mặt hắn.
Húc Quang trung kỳ, chắn ngang đường đi của hắn.
Dưới bộ áo giáp, sắc mặt Lý Hạo trở nên rất khó coi.
Hắn hiểu rõ mình chỉ là một Tam Dương đỉnh phong, chỉ sợ hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương. . . Lần này đúng là phiền toái!
Nếu như có thể cảm ngộ được thế thứ tư, vậy còn có chút hi vọng.
Nhưng hôm nay, hắn chỉ mới hội tụ được ba thế.
Nam Quyền đâu rồi?
Cũng không biết ra ngăn cản một chút, đã nói rõ là cho ta tự do lựa đối thủ kia mà!
Đúng vào giờ phút này, bên tai hắn vang lên thanh âm của Nam Quyền: "Thử một chút thôi, sợ cái gì chứ? Chỉ là một công tử thế gia, Thiên Quyến Thần Sư nhanh chóng tấn cấp, chỉ cần mấy năm đã có thể bước vào Húc Quang trung kỳ, cũng không phải võ sư tấn cấp, thực lực của ngươi, ta cảm thấy có thể địch nổi Húc Quang sơ kỳ. .. Còn vị này, coi như là không đánh lại, cứ thử một chút, thử xem sự lợi hại của siêu năng có tên trên Thần Sư Bảng ra sao."