TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 886: Cuộc chiến giữ thành (4)

Các võ sư xuất thủ dồn dập, Tề Cương là kẻ có tên trên Thần Sư bảng, cũng rống lên một tiếng, một thanh kim kiếm hiển hiện, lại trong chớp mắt bị một cỗ kiếm ý đánh tan, một tiếng ầm vang lên, Tề Cương có chút không dám tin, nhìn trường kiếm trong tay, trong nháy mắt trực tiếp bị đánh tan.

Sau một khắc, gã nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay hiện ra một thanh trường kiếm màu đen đặc thù, không phải là loại kiếm do siêu năng ngưng tụ mà có trước đó, đây chính là Nguyên Thần Binh!

Những cường giả này nhanh chóng xuất thủ, đánh tới Địa Phúc Kiếm.

Giết về phía tên gia hỏa điên cuồng không gì sánh được, dám trực tiếp giải phong chiến lực của ngũ tạng.

Hầu Tiêu Trần và Khổng Khiết mặc dù không hiểu, thế nhưng đoán được gia hỏa này có lẽ sẽ có thủ đoạn có thể khắc chế, hai người không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng xuất thủ, một người dùng thương, một người dùng quyền, đều là cực kỳ cường hãn, trong nháy mắt thực lực bạo phát ra thậm chí vượt qua cả Kim Điêu trong Thương Sơn trước đó.

Nơi xa, người của tam đại tổ chức đều nhìn đến nỗi trợn mắt há mồm!

Chỉ là đối phó một bộ đồng khải. . . Bọn họ nghĩ rằng đối phương rất mạnh, nhưng giờ khắc này, những người này trong nháy mắt bạo phát ra sức chiến đấu vượt xa so với tưởng tượng của bọn họ. Lục Nguyệt giờ khắc này chỉ thấy may mắn. . . May mắn là bọn gia hỏa này đối phó được với gã kiếm khách đáng sợ kia.

Đây quả thật là người chết sao?

Thanh kiếm kia phảng phất chính là thiên địa, một kiếm vung ra long trời lở đất, bốn phương tám hướng không có bất kỳ người nào dám đứng thẳng. Phía quan phương Ngân Nguyệt nhiều cường giả như vậy, cũng bị người này một kiếm ngăn trở lối đi.

Gương mặt dưới áo giáp của Hồng Nhất Đường lộ ra một vẻ tươi cười.

Hầu Tiêu Trần cũng được, Khổng Khiết cũng tốt, đều không yếu hơn y.

Thế nhưng là. . . thì như thế nào?

Bọn họ không dám giải phong!

Đã như vậy, cũng đừng trách ta không khách khí với các ngươi, đã sớm muốn hạ uy phong của Hầu Tiêu Trần ngươi, thật xem mình là thần hay sao, thế mà còn dám mưu hại hắc khải bọn ta, lần trước ở Bạch Nguyệt thành ta đã chờ đợi rất nhiều ngày, gia hỏa này thế mà cũng không thấy xuất hiện.

Ầm!

Trường kiếm hoành không, một kiếm rồi lại một kiếm, dường như đang trấn áp mặt đất mà đến, sức lực dồi dào, mỗi một kiếm tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ ràng, thế nhưng là. . . không đỡ được!

Dù là Hầu Tiêu Trần cùng Khổng Khiết, giờ phút này đều nhíu mày, không ngừng xuất thương và ra quyền.

Những người bên phía Kim Thương cũng bộc phát dồn dập, rống lên điên cuồng.

Chiến lực cường hãn khiến mọi người xung quanh nhìn đến chấn động không gì sánh được, Kim Thương cũng được, Ngọc tổng quản cũng tốt, giờ khắc này bộc phát chiến lực đều cực kỳ cường hãn, một số Húc Quang cũng đều nhìn đến có chút chấn động.

Càng đáng sợ hơn chính là, đối phương chỉ có một người đánh xuống mà còn không chống đỡ nổi, không ngừng lui ra phía sau.

Tề Cương Húc Quang trung kỳ, cường giả có tên trên Thần Sư bảng, trong tay cầm Nguyên Thần Binh, giờ phút này đang ở sát ranh giới, đều bị một kiếm này đánh đến không ngừng lùi lại, sắc mặt ửng hồng, trong mắt chỉ có rung động.

Mà Hồ Thanh Phong Húc Quang sơ kỳ, đối mặt với những thanh kiếm không ngừng rơi xuống này, thậm chí đã bắt đầu thổ huyết!

Húc Quang sơ kỳ, trên những chiến trường như vậy, cảm thấy đặc biệt yếu đuối.

Trong lòng Hồ Thanh Phong chỉ có sợ hãi!

Quá mạnh!

Không chỉ người trước mắt này mạnh, người xung quanh đều vượt qua tưởng tượng của gã. Gã biết Hầu Tiêu Trần mạnh, nhưng không biết Khổng Khiết cũng cường hãn đến cực hạn, một quyền kia đánh ra, khí thế bộc phát ra kia khiến gã có chút cảm giác bị xé toạc.

Phía quan phương Ngân Nguyệt. . . Vì sao có nhiều cường giả như vậy ?

. . .

Bên kia cũng đang chiến đấu.

Phía trước, Lý Hạo vung ra một kiếm, giờ khắc này hắn không muốn nhìn cũng không muốn nghĩ, không muốn quan tâm bọn Hầu Tiêu Trần mạnh cỡ nào, cũng không để ý Hồng Nhất Đường mạnh ra sao. . .

Trong đầu hắn giờ đây chỉ có một cái ý niệm, công kích, giết địch!

Một kiếm giết ra, mấy vị siêu năng trước mặt bị hắn một kiếm chém ngang lưng, có siêu năng hoảng sợ quát: "Đây chính là vị bạch ngân kia. . ."

Phụt!

Một kiếm chém ra trực tiếp chặt đứt đối phương, huyết dịch bắn ra tung tóe.

Xung quanh Lý Hạo đều là những hắc khải xung phong công kích cùng hắn, giờ phút này nhanh chóng ngăn cản siêu năng bốn phía hội tụ, từng tên gào thét, cuộc chiến đẫm máu này lấy Lý Hạo làm tiên phong, đang tạo thành một trận tuyến để đánh phá siêu năng.

Sau tiếng hống của một người nào đó, rất nhanh, trong đám tán tu có vài vị Tam Dương tiến đến, không chỉ như vậy, nơi xa có mấy vị Húc Quang cũng rục rịch, dồn dập đánh phá hắc khải bốn phía, giết qua bên này!