Ngoại thành.
Không ngừng có người bị đẩy vào nhà cổ, nhanh chóng biến mất.
Người phải chết càng lúc càng nhiều, dần dần, một số người trên quảng trường cũng cảm thấy không ổn.
Chết một ít còn đỡ, ba đại sát tinh kia, ra tay vừa hung ác vừa tàn nhẫn, người phải chết dần dần tăng lên, trong chớp mắt thậm chí có hơn trăm người đã mất tích, những tán tu trở về được càng ngày càng ít.
Trước đó cũng có người mang theo một số hắc khải trở về, dần dần, cũng không thấy người nào mang hắc khải trở về nữa.
Trong thành, vẫn còn có một số tiếng nổ vang truyền đến.
Nhưng tiếng bước chân lại là càng lúc càng nặng, bước chân của những hắc khải tuần thành dường như càng ngày càng lớn.
…
Trên quảng trường.
Mấy vị cường giả nhíu mày nhìn về phía trong thành, có người nói khẽ: “Phải chăng những bạch ngân đã biến mất đó đang âm thầm giết chết mọi người, vì sao có cảm giác siêu năng càng ngày càng khó hoạt động rồi?”
Có người rục rịch, có người lại nhìn về phía nội thành bên kia.
Tam đại bạch ngân, giờ phút này lơ lững trên không, quan sát bên này, dường như đang chờ đợi một cái gì đó.
Có vài Húc Quang hơi xao động.
Có người tâm phiền ý loạn, dứt khoát nói: “Chi bằng cứ trực tiếp đánh vào là được!”
Cái ngoại thành đen như mực này, giờ phút này lại khiến cho người ta có cảm giác không lành.
Thế nhưng là, không ai đáp lời.
Tán tu loạn rồi!
Tán tu vừa loạn, 3000 hắc khải không ai ngăn cản, mọi người ngược lại là có nắm chắc bắt được bạch ngân, nhưng nếu 3000 hắc khải liên thủ thì sẽ không có cách nào đánh tan, dù là Húc Quang cũng có thể bị chiến thuật biển người đánh chết.
Tiền tài động nhân tâm.
Tán tu bên này, dù là Từ công tử kia cũng không có cách khống chế, lúc người ta cần, ngươi là đại biểu, lúc người ta không cần, ngươi chẳng là cái thá gì.
…
Trên quảng trường lòng người bàng hoàng.
Trong ngoại thành.
Ba người Lý Hạo, lại là dẫn theo đồng khải tùy ý giết chóc.
Lý Hạo khoác áo giáp bạch ngân, quân công biểu hiện càng lúc càng nhiều, Nam Quyền vẫn cứ hung tàn, quân công của gia hỏa này một mực dẫn trước, dù là Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường vẫn không ngừng gia tăng, vẫn như cũ bị gã dẫn trước.
Vốn dĩ chỉ 17 điểm, đến thời khắc này, không đến 20 phút, công huân của gã đã lên đến 27 điểm, lại giết rất nhiều cường giả.
Mà giờ khắc này, một tiếng kêu chói tai lần nữa truyền ra.
“Có cường giả…”
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, theo sau đó rất nhiều tiếng kêu thảm thiết, người phát ra tiếng kêu chói tai kia, nhanh chóng vẫn lạc, đó là một vị cường giả Tam Dương trung kỳ.
Vẫn như trước nhanh chóng vẫn lạc!
Giờ phút này, trong một gian nhà cổ, Nam Quyền vỗ đầu một cái, âm thầm mắng một tiếng, sai lầm!
Dựa vào thực lực của gã, đánh lén một người có đẳng cấp thấp hơn chính mình rất nhiều, không đến mức bị đối phương lớn tiếng kêu lên, kết quả, vừa xuất thủ với người kia, tên Khổng Khiết lại xuất hiện ngay phụ cận làm gã giật nảy mình, có chút phân thần.
“Họ Khổng… không yếu nha!”
Nam Quyền nói thầm một tiếng, trong mắt có chút hung quang lóe lên.
Lý Hạo đã nói, không xuất thủ với phía quan phương.
Nam Quyền cũng thuận theo tự nhiên, không nói gì, nhưng Khổng Khiết này dường như là cố ý nhằm vào mình, liên tiếp đụng độ gã mấy lần.
Bên trong hắc khải, thần ý của gã ba động một phen.
Rất nhanh, cách đó không xa trong một căn phòng gỗ, Hồng Nhất Đường nhận được tin tức của gã.
“Lão Hồng, có hứng thú thử đánh với Khổng Khiết hay không?”
Trong nhà cổ, Hồng Nhất Đường xoa xoa trường kiếm, cảm khái một tiếng, thanh kiếm đồng khải này không yếu, toàn bộ áo giáp, kỳ thực đều không yếu. bây giờ đồng khải, kỳ thực không có phát huy ra chiến lực cường hãn.
Khả năng không có liên quan nhiều với thực lực còn lại của bọn họ.
Thăm dò Khổng Khiết?
Nghe được lời Nam Quyền vừa truyền đến Hồng Nhất Đường cười một tiếng, lão đầu này, trước đó còn tưởng rằng tính cách thay đổi một chút, kết quả vẫn hung tàn vô cùng, Nam Bắc nhị quyền năm đó đều rất hung tàn.
Chỉ là Nam Quyền bây giờ có vẻ so với trước kia dễ nói chuyện hơn nhiều, còn có vẻ chân chất, trên thực tế, gã nào có chất phác như vậy.
“Không hứng thú! Ngươi muốn thử có thể tự mình giải phong, dù sao ngươi cũng có Thần Năng Thạch, lại nói trước đó trong suối kia, ngươi cũng gia cố một chút khóa siêu năng … có thể tự mình thăm dò lão một chút.”
“Vậy thì thôi đi!”
Nam Quyền truyền tin: “Ngươi không xuất thủ, vậy ta chưa chắc có thể là đối thủ của gã. Khổng Khiết gia hỏa này, nhiều năm trước đã là cao thủ bên trong Tuần Kiểm Ti, năm đó khi Thiên Tinh Võ Vệ Quân chưa đến Ngân Nguyệt, đều do thằng nhãi này dẫn người trấn áp võ sư bạo động, đã nhiều năm như vậy, chưa chắc gì đã yếu hơn ta và ngươi.”
Khổng Khiết người này, thân phận lý lịch rất trong sạch.
Mấy năm trước, vẫn là cường giả của Tuần Kiểm Ti, năm đó Thiên Tinh Võ Vệ Quân còn chưa có thành lập, Tuần Kiểm Ti bên này trấn áp một chút bạo động, chính là Khổng Khiết xuất thủ, về sau Thiên Tinh Võ Vệ Quân tới, mới do Thiên Tinh Võ Vệ Quân xuất thủ.
Dần dần cũng khiến cho một số cường giả quên lãng sự tồn tại của Khổng Khiết.